Giang Tố hơi dựa người ra ghế sofa, cụp mắt không biểu lộ suy nghĩ.
Anh bình thản trả lời: “Muốn theo đuổi cô ấy.”
“Đúng vậy đó.” Quản Hành nói: “Nhưng cũng rõ rành rành ra đó mà.”
Sau đó, Quản Hành lại bắt đầu hóng hớt, tò mò hỏi anh: “Cậu nghĩ có thành công không? Tôi thì cảm thấy hai người họ đều học về nghệ thuật, ngoại hình của cậu nhiếp ảnh gia kia cũng khá ổn, nói không chừng cũng có khả năng —”
Giang Tố mở túi đồ trong tay, âm thanh lớn vang lên át mất tiếng nói chuyện của Quản Hành.
Quản Hành: “Cậu có nghe tôi nói không?”
Anh cúi đầu mở chiếc hộp nhung ra, cài khóa nam châm của chiếc vòng tay, sau đó mới đóng hộp lại, đứng dậy đi ra ngoài.
“Không.”
“…”
*
Giang Tố đi ra khỏi phòng nghỉ, nghe thấy tiếng nào nhiệt ở đoàn phim thì biết đã đến giờ ăn cơm tối.
Cô đang ngồi trên ghế sofa nhỏ của mình, trong tay cầm dụng cụ vẽ, người ngồi trên chiếc ghế cách đó một mét liên tục nói chuyện với cô.
Mái tóc dài đến d ái tai, một nửa buộc lên, một nửa thả xuống, chắc hẳn là nhiếp ảnh gia đó.
Giang Tố đi vòng đến phòng bên trong lấy phần ăn của mình.
Khi nhận ra có người ngồi xuống bên cạnh mình, Thẩm Thính Hạ đang gật nhẹ đầu, trả lời người phía bên phải: “Ừ, cơm ở đoàn phim khá ngon.”
Quay đầu thì phát hiện Giang Tố đã ngồi xuống bên trái mình.
Cô nhìn về phía phỏng nghỉ riêng của anh, không biết tại sao hôm nay anh lại ra ngoài này.
Muốn hóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-ha/3763789/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.