Chương trước
Chương sau
Kỳ thật vừa rồi chẳng phải là Tạ Sáng đã thừa nhận chuyện này rồi sao? Vì sao Tạ Sáng lạimuốn làm khó Mạc Lăng Thiên chứ? Vãn Tình không muốn nghĩ nữa, tuy rằngmột hoa hoa công tử như Tạ Sáng có thật lòng đi chăng nữa thì Hạ VãnTình cô cũng không thể tiếp nhận được. Huống hồ trong thế giới của cô,cô đã lựa chọn Kiều Tân Phàm. Vãn Tình hiển nhiên sẽ không chọc vào mộtngười như Tạ Sáng.

Mà người Tạ Sáng khen ngợi chính là chồng củacô, điều này khiến cho Vãn Tình không khỏi vui sướng trong lòng, có thểđược một kẻ kiêu ngạo như vậy thừa nhận thì hẳn là Kiều Tân Phàm đãthuyết phục được Tạ Sáng rồi.

Điều này nói lên rằng họ đã từngliên lạc với nhau sao? Vãn Tình không khỏi nhớ đến lời mà Kiều Tân Phàmnói, rằng anh cưới cô không phải là để đi cửa sau, mà đó là chiến trường của những người đàn ông.

Yêu thương Mạc Lăng Thiên là một sai lầm, đến khi cô rút lui thì đã đau đến không tưởng tượng nổi.

Vãn Tình mỉm cười, cô lại tiếp tục vùi đầu vào công việc thì bỗng nghe thấy tiếng có ai đang cười, cô ngẩng đầu thì liền nhìn thấy Tiểu Quách đanglấm la lấm lét nhìn cô, Vãn Tình sửng sốt, đột nhiên cô nhớ đến dáng vẻvừa rồi của mình.

“Chị Hạ, chị đang suy nghĩ chuyện gì vui mà nhập tâm như vậy?”

Tiểu Quách tò mò hỏi, nhưng cũng không định truy hỏi đến cùng. Vãn Tình ngẩn ra một lúc, sau đó liền nghiêm trang hỏi:

“Có chuyện gì mà lén lút như vậy?”

Vãn Tình ra dáng cấp trên, làm hại Tiểu Quách ban đầu là sửng sốt, sau lại oan uổng báo cáo:

“Đã đến giờ tiệc tối rồi ạ, Cục trưởng nói người này lai lịch không đơn giản, cho nên bữa cơm thân tình này nhất định phải đi.”

Vãn Tình nuốt những lời muốn nói vào trong, cái gọi là bữa cơm thân tình bất quá thì chỉ là một màn xã giao vô nghĩa mà thôi.

Cô nhớ đến tối nay có thể Kiều Tân Phàm sẽ bận việc, còn nhà họ Kiều kiamà không có anh thì dường như cũng khiến cô mất đi cảm giác muốn về. Gia đình này vẫn còn là một khái nhiệm chưa đủ rõ ràng đối với Vãn Tình.

“Ừ, tôi biết rồi.”

Tiểu Quách vui vẻ chuyển lời xong thì liền lui xuống. Vãn Tình nhìn điệnthoại trên bàn, cô không khỏi nghĩ đến Kiều Tân Phàm, cô vẫn nên nóitrước với anh một tiếng. Đây là lần đầu tiên Vãn Tình chủ động gọi điệnthoại cho Kiều Tân Phàm, cô nhớ lại lời ca ngợi mà Tạ Sáng dành cho Kiều Tân Phàm, khóe môi cô không khỏi vẽ thành một nụ cười.

Điệnthoại chỉ mới vừa đổ chuông thì người bên kia đã lập tức bắt máy, giọngKiều Tân Phàm vừa dịu dàng như ngọc, lại vừa khó giấu được sự vui vẻ của anh.

“Vãn Tình? Có việc gì sao em?”

Khi gọi tên cô, giọng anh hết sức cẩn trọng, lại thoáng chút vui mừng, ngạc nhiên. Mà lời anh nói lại hết sức chắc chắn, như thể khi đối diện với anh, mọi tâm tìnhcủa cô đều dễ dàng bị anh nhìn thấu.

“Không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho anh sao?”

Vãn Tình cũng không cam lòng nên cô phản bác anh với giọng nghịch ngợm,nhưng câu hỏi sau đó của Kiều Tân Phàm lập tức khiến cô như muốn cắnlưỡi.

“Vậy thì là vì em nhớ anh sao?”

Kiều Tân Phàm sẽ càng vui vẻ nếu cô tìm anh vì lý do này. Vãn Tình không khỏi đỏ mặt, nhất thời cô thẹn thùng lảng tránh:

“Mới không có nha! Em chỉ muốn báo với anh một tiếng, tối nay em có một buổi tiệc xã giao, nên sẽ về trễ.”

Vãn Tình phủ quyết quá nhanh khiến cho chính cô cũng cảm thấy chột dạ.Nhưng Kiều Tân Phàm thì đã cảm nhận được cảm xúc của cô rồi, anh vẫn vui vẻ nói:

“Ừ, anh biết rồi. Vậy gặp lại sau!”

Vãn Tình cũng không nhiều lời, thậm chí cô cũng không kịp hiểu ý tứ ẩn trong lời Kiều Tân Phàm nói, mà cô chỉ ừ một tiếng rồi vội vàng gác máy. Cô vỗ vỗ mặtmình, ngổi thẳng lưng rồi tiếp tục chăm chú làm việc. Tâm tình cô trởnên rất tốt, thậm chí cô vốn rất ghét những bữa tiệc xã giao như thếnày, nhưng hiện tại xem ra cũng không khó chịu lắm.

“Xe mới nha chị Hạ.”

Các đồng nghiệp ngồi trên xe của Vãn Tình không khỏi tò mò đánh giá, quả nhiên có người không nhịn được mà hỏi cô:

“Trưởng phòng Hạ, sao chị không chọn một chiếc xe sang hơn? Nghe nói này họKiều có rất nhiều xe, còn có cả những chiếc xe hàng hiếm nhất nhì khôngtái sản xuất nữa kìa.”

Vãn Tình cũng lơ đễnh cười nói:

“Những chiếc xe đó đều thuộc về nhà họ Kiều, nhưng không thấy chiếc nào tốt như chiếc này.”

Vãn Tình vừa nói xong, tự nhiên mọi người không tiếp tục truy vấn nữa màlập tức chuyển đề tài sang những chyện nóng hổi gần đây, tỷ như cặp vợchồng minh tinh Hồng Công kia rốt cuộc là ly hôn hay chưa.

“Gióinghệ thuật luôn là như vậy, phân phân hợp hợp là hết sức bình thường.Lúc trước khi họ kết hôn cũng không được bao nhiêu người xem trọng, chonên ly hôn là bình thường thôi.”

“Đúng vậy, đầu tiên là thiếu lễ độ, sau đó lại là bị chụp lén, làm chồng thì làm sao chịu nổi ~”

Vãn Tình chẳng để tâm đến những lời họ nói. Sau đó, chuông điện thoại vanglên, Vãn Tình hơi kinh ngạc nhìn dãy số kia, nhưng cô vẫn bắt máy. Sốđiện thoại này trước kia là số phòng ngừa, sau này thì không thấy MạcLăng Yến dùng đến nữa.

“Lăng Yến, có chuyện gì sao?”

VãnTình tò mò hỏi, cô nhớ đến sau lần Mạc Lăng Yến bỏ đi thì không thấyxuất hiện cũng như không thấy cô ấy gọi cho cô lần nào nữa.

“Vãn Tình, chị đang bận sao?”

Giọng Mạc Lăng Yến thoáng chần chừ, như thể có chuyện gì đó khó nói, bên kiađầu dây có tiếng còi xe vang lên, hình như là cô ấy đang ở trên đườngcái.

“Chị đang trên đường đi dùng cơm, em có việc gì sao?”

Vãn Tình cũng không nói là cô đi dự tiệc mà chỉ nói bâng quơ cho xong rồi hỏi xem Mạc Lăng Yến đang gặp chuyện gì.

“Em~ vừa rồi em gọi điện thoại cho anh trai em, nhưng anh ấy có vẻ như đangbận. Em không biết phải gọi cho ai nữa… Em tự mình đi đến trạm xe buýtthì bị rớt ví tiền. Bây giờ em không biết đi bằng gì nữa ~ chị có thểđến giúp em không ạ?”

Vãn Tình thậm chí còn nghe ra được sự áplực và khổ sở trong giọng nói của Mạc Lăng Yến, lòng cô cũng không khỏicăng thẳng theo. Cho dù Mạc Lăng Thiên ra sao thì Mạc Lăng Yến vẫn luôncó thể khiến cho cô thương cảm và quan tâm.

Một cô gái như cô ấy, nếu như không phải là quá khó xử thì sẽ không bao giờ thỉnh cầu người khác.

“Ừ, em nói cho chị biết địa chỉ đi, chị đến đón em.”

Vãn Tình không suy nghĩ nhiều, cô thậm chí còn nghe thấy sự nghẹn ngào khi Mạc Lăng Yến nói câu cảm ơn cô.

“Cảm ơn chị Vãn Tình!”

Rốt cuộc, giọng nói cảm kích của Mạc Lăng Yên khiến Vãn Tình không hề dodự, cô nhìn thoáng qua địa chỉ, sau đó chở các đồng nghiệp đến trước nhà hàng rồi cô lại lái xe đi.

“A, trưởng phòng Hạ đi đâu vậy? Cục trưởng Cao không thấy cô thì sẽ hỏi đấy.”

Các đồng nghiệp xuống xe xong thì tò mò nhìn Vãn Tình vội vàng bỏ đi, cô lại chỉ nhìn đồng hồ rồi nói:

“Tôi đi rồi đến ngay, hẳn sẽ không trễ đâu.”

Khi Vãn Tình lái xe đến địa điểm mà Mạc Lăng Yến nói, cô nhìn thấy một côgái mặc váy dài đang ngồi bên cạnh bồn hoa, vẻ mặt cô ấy rất tự ti và cô độc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.