Giọng Kiều Tân Phàm không hề sắc bén mà còn hơi lạnh nhạt, nhất thời Tịnh Áikhông trả lời anh. Vãn Tình thì không thể không nắm lấy tay bà Kiều, giờ phút này đây lòng Kiều Tân Phàm đã có thể trở nên lạnh nhạt như vậy đối với Tịnh Ái rồi sao?
“Cho nên, anh dùng lý trí để khống chế tình cảm của mình để làm một người đàn ông tốt có trách nhiệm và chung thủytrong hôn nhân sao?”
Cuối cùng Tịnh Ái cũng phản bác lại, cô tahơi xúc động, còn Kiều Tân Phàm nhất thời không trả lời nên Tịnh Ái lạilập tức bổ sung:
“Có phải là anh vẫn còn hận em, cho nên mới nhưthế này không? Chẳng lẽ anh không hiểu sao? Nếu như không phải là em bíquá hóa liều thì có lẽ anh sẽ mãi mãi cũng sẽ không hiểu được lòng mình.
Lời Tịnh Ái nói thậm chí đầy sự kiêu ngạo và không cam lòng. Vãn Tình nghexong, cô cũng hơi giật mình, Kiều Tân Phàm hận Tịnh Ái sao?
“Anh đã từng nói rồi, anh không hận em, tất cả những gì mà em làm anh đều hiểu, nhưng đó chỉ là quá khứ.”
Giọng điệu Kiều Tân Phàm rất thản nhiên, như thể không gợn chút xúc độcngnào. Sắc mặt Vãn Tình dần trở nên tĩnh lặng, nhưng cô cũng không khỏihơi tò mò, tình cảm mà anh dành cho cô là gì, chỉ đơn thuần là tráchnhiệm trong hôn nhân sao?
Kiều Tân Phàm nói một cách rất quảquyết, như thể chuẩn bị xoay lưng bỏ đi, cô hẳn là nên yên tâm rồi, thếnhưng vẫn cảm giác có gì đó chưa đủ, nếu chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-ha-van-tinh-thien/1930689/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.