Ngoài cửa sổ trời vẫn mưa như trút nước, chỉ là âm thanh đã nhỏ dần.
Cô nằm trên giường đợi một lúc lâu mới nghe tiếng bước chân anh đi về phía này.
Anh đưa băng vệ sinh cho cô, một hồi lâu sau mới thẳng thắn nói: “Hình phía sau khung tranh rơi ra.”
…
Cô nhận ra điều gì đó bèn ngước mắt lên, nhận lấy tấm hình kia từ tay anh.
Chụp vào năm 2014, vì đã chuẩn bị tâm lý ba năm tới không về nước nên cô đã in tấm hình này ra và mang theo.
Đây là con đường trước cổng trường trung học trực thuộc, ngày ấy cô tình cờ gặp anh, dù biết anh sẽ không quay đầu nhưng cô vẫn căng thẳng đến độ run ngón tay và chụp lại tấm ảnh này.
Nó trở thành một tấm ảnh kỷ niệm duy nhất về anh trong toàn bộ thời cấp ba mà cô lưu giữ lại.
Lúc này, Giang Tố cất giọng hỏi: “Em chụp sao?”
“Ừm.”
Bầu không khí trầm mặc một hồi, anh nói: “… Là chàng trai em thích hồi cấp ba à?”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, do dự muốn nói trong chốc lát.
“Ừm.” Cô không muốn nói dối anh, “Cuốn sổ em đưa anh đã xem chưa?”
“Bị khóa rồi.” Anh nói, “Nhưng ngày đó anh không bình tĩnh nên không nhớ mật khẩu em nói.”
Cô cười cười: “Em chưa nói mật khẩu.”
Dừng lại giây lát, cô lại bảo: “Cuốn sổ đó em mua hồi lớp 11, mật khẩu chỉ được cài đặt một lần, sau đó không thay đổi được nữa.”
“Vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-ha-loc-linh/2839101/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.