Editor: Thanh Du
*****
Lý Kiến Thành hơi khom người, dựa vào gốc cổ thụ sau lưng. Anh cúi đầu, một tay cắm vào nền đất bên cạnh, một tay túm chặt vạt áo, toàn thân run rẩy dữ dội, hơi thở hỗn loạn không dứt.
Mồ hôi chầm chậm lăn dài theo gò má anh, rơi xuống trước mắt, nhanh chóng ngấm vào vạt áo rồi biến mất.
Lát sau anh gắng sức mở mắt ra, nhìn khoảnh đất trống trước mặt mình. Thấy khung cảnh trước mắt vì cơn đau này mà trở nên méo mó, không khỏi cười nhạo bản thân.
Sau khi sống lại, từ lần đầu tiên phát bệnh, anh chưa bao giờ trải qua cảm giác này. Không dùng bất kì thứ thuốc giảm đau nào, chỉ dựa vào nghị lực của bản thân mà chống đỡ.
Ra sức bình ổn hơi thở, nhưng cơn đau như dao cắt lại thủy chung không có dấu hiệu ngừng lại. Mỗi lần phát đau tựa như một mũi tên nhắm thẳng vào tim, cảm giác hành hạ này cứ lặp đi lặp lại trong lòng, không biết đến bao giờ mới kết thúc.
Đau đớn lấp đầy suy nghĩ, khiến anh không thể phân tâm. Tình hình xung quanh thế nào, Lý Kiến Thành đã hoàn toàn không hay không biết, chỉ có tiếng binh đao va chạm văng vẳng từ xa là nghe được rõ ràng.
Trận chiến kia…… chỉ e vẫn còn chưa chấm dứt …..
Lý Kiến Thành hoảng hốt nghĩ, chỉ là lúc này anh lại lực bất tòng tâm, không còn hơi sức đâu mà để ý.
Anh không biết mình đang ở nơi nào, không biết mình đã đợi bao lâu, thậm chí không biết…… rốt cuộc mình đang chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong/1571016/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.