Trong một ngọn núi sâu trong Kiếm Nam đạo, một đám hắc y nhân dáng vẻ thướt tha đứng trước lối vào ngọn núi, trong tay một mỹ nhân có Bát Xỉ Luân Bàn đang lơ lửng, tám cây châm phía trước đang xoay tròn với tốc độ chóng mặt.
“Khí địa mạch quá hỗn loạn, xem ra nguồn căn thiên tượng dị động của Phạm Dương hai năm trước chính là ở đây.”
Bọn họ tiến vào trong núi, phát hiện bên trong có một cái hồ cực lớn...
“Đã dò xét rồi.” Người phụ nữ nhìn hồ nước yên tĩnh, tự mình lẩm bẩm: “Là ai đã ra tay mạnh như vậy, thay đổi nước cả hồ, loại thuật pháp này...”
Người phía sau đều hít một hơi.
Nhưng họ không biết trên lưng núi cheo leo cách đó khoảng hai ba trăm mét, có một nhóm người mặc áo choàng dài phủ nón che đang lặng lẽ đứng trong gió, áo choàng đen bay phần phật, cả đám cao thủ tu vi cao thâm Lưu Diên ở dưới đều không phát giác ra.
“Xem ra Lưu Diên cũng tra không ra, cũng không biết là ai mà lợi hại như vậy, hơn nữa còn nhanh hơn chúng ta một bước, lẽ nào nó đã bị đối phương lấy đi?”
Đã thế còn khiến bọn họ giống như con cờ của đối phương.
Bên kia người nam nhân cao to nhất nửa mặt bị cái nón che khất, ánh mắt liếc nhìn cái hồ rộng lớn tĩnh lặng, nhàn nhạt nói: “Có thể là không lấy đi gì cả, chỉ là đang che giấu.”
Hắn nhìn xuống sơn cốc rộng lớn cùng với bình nguyên ở bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713323/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.