Trong thời khắc đám người Cố Duệ đối mặt với nguy hiểm, thì trong bóng tối có những đôi mắt đang dõi theo bọn họ.
Phía bên cạnh hang động có một vách núi, trên vách núi có một cái cửa động, phía bên đó ánh sáng xanh rất nhạt, do vậy đám người Cố Duệ không phát giác ra, vì vậy không biết có mấy người đang đứng dựa vào tường.
Nếu như Cố Duệ nhìn thấy, nhìn cô nhất định sẽ nhận ra, trong số những người ở đó có một kẻ chính là Khổng nhị thúc.
Bọn họ yên lặng đứng ở đó, nhìn thấy đám người Đông Tử bị giết chết cũng không phát ra tiếng động gì.
Lúc này, Khổng nhị thúc đang đứng nhìn đám người Cố Duệ chạy vào thông đạo tối đen. Hắn không nhìn rõ sự việc diễn ra, nhưng hắn có thể nghe thấy tiếng bọn họ hét lớn, cũng nghe thấy được âm thanh kêu gào của bầy Dã Cẩu.
Đương nhiên, bên cạnh thi thể của mấy người Đông Tử cũng có rất nhiều Dã Cẩu đang bu lại gặm nhấm, thi thể vừa mới chết không phải món yêu thích của bọn chúng, phải chết được một lúc mới có nhiều con nhào vào cắn xé.
Cũng nhờ có những thi thể này, nên bọn Dã Cẩu mới bị thu hút, không chạy theo đám người Cố Duệ, nếu không thì áp lực bên phía đám người Cố Duệ sẽ rất lớn.
“Nhị thúc, là đám người Nhạc Nhu, bọn họ đánh động nhiều Dã Cẩu như vậy, xem ra chết chắc rồi.” Tên nam tử có râu thân hình lùn thấp cười lạnh, hiển nhiên hắn rất oán hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713223/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.