Cố Duệ nói như vậy, ba người đều cảm thấy có gì đó không đúng.
“Lỗ tiền bối là một nhân vật được xếp vào hàng Hàng Sư tam quái của U Châu, đối phó với mấy con Dã Cẩu kia không phải là vấn đề, hơn nữa bên cạnh ông ấy còn có mấy vị Hàng Sư, như hổ thêm cánh, vào núi không bao lâu khẳng định có thể lục soát được rất nhiều nơi, chắc chắn mấy người họ đã gặp Dã Cẩu và Hề Nang, nhưng bọn họ không thu thập chúng, bên trong chắc chắn có tính toán.”
Tính toán gì chứ? Trong núi hiện tại chỉ có một lăng mộ là mục tiêu mà hiện tại mọi thứ đang chỉ đến.
“Xem ra không chỉ có chúng ta nhắm vào cái lăng mộ này.” Cố Duệ liếc nhìn Khổng Động Sinh đang đăm chiêu, vẻ mặt hắn liền cứng ngắc: “Các người sợ tên họ Lỗ kia sao? Muốn rút lui?”
Cố Duệ hừ lạnh: “Tôi vốn dĩ muốn rút lui, nhưng ngoài kia có Dã Cẩu, bây giờ chỉ có thể đi một bước…”
Câu “tính một bước” còn chưa kịp nói ra, ánh mắt của cô và Nhạc Nhu đều nhìn chằm chằm về phía sau lưng Lý Đại Hùng.
Vốn dĩ Khổng Động Sinh không cảm nhận được gì, nhưng nhìn thần sắc và biểu cảm của hai người kia có gì đó không đúng, hắn liền cảm thấy bất an.
Không phải lại có bướm đêm gì nữa chứ!
Khổng Động Sinh nhấc mông qua một chút khiến Lý Đại Hùng không vui: “Cái Búa nhà ngươi, ghét bỏ ta sao!”
Khổng Động Sinh không nói gì, Lý Đại Hùng chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713217/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.