Một người mặc một bộ quần áo kiếm khách màu nâu đỏ, dáng người cao gầy. Khuôn mặt mang theo vài phần khí phách anh hùng. Mắt người đó rất có thần. Cô ta vừa đến đã nhìn thấy một nam một nữ đang đi ra cổng.
Nam… rất cao to, vừa nhìn đã biết là loại ăn rất nhiều.
Nữ… xấp xỉ tuổi cô ta. Vóc người thấp hơn cô ta một chút. Làn da trắng, nhưng màu trắng đó pha thêm một chút nhợt nhạt. Đôi mắt đen láy. Nhìn tổng thể thì khá xinh xắn.
“Cô là…” Cố Duệ nhìn cô ta, trực giác mách bảo với cô rằng người này đến đây tìm bọn họ.
“Tôi đến đón hai người.”
Một câu nói không đầu không đuôi. Cố Duệ nhìn thấy sự giảo hoạt trong mắt đối phương.
“Cô là con gái của Triệu Nguyên?”
“Sao cô biết?”
“Trên người cha cô có một chiếc khăn tay thêu hoa văn giống với cái thêu trên cổ tay áo cô.”
“Cố cô nương quan sát rất tỉ mỉ, hèn chi cha lại tán thưởng cô có sự thông minh của Gia Cát.”
Cái tên Gia Cát này cao siêu quá, cô tự nhận bản thân mình với không tới đâu.
“Thôi, không cần cô đón, bọn tôi định quay về núi tu luyện thêm mấy năm nữa, sau đó mới rời núi trảm quỷ diệt ma… Đại Hùng, chúng ta đi.”
Lý Đại Hùng: “Thế thì không ổn lắm, khỉ. Người ta dù sao cũng đích thân đến đón chúng ta mà.”
Cố Duệ: “Thấy người ta đẹp nên thích chứ gì? Sao cậu có thể nông cạn như thế hả?”
Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713119/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.