Ruồi nhặng gì?
Viên Lâm quay đầu lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy phía trên đống rác kia có rất nhiều ruồi nhặng bâu tới, kêu vo ve không ngừng. Phàm là người thường, bình thường sẽ không thích những thứ này, huống hồ những người đứng ở đây đa số đều lớn lên bằng cơm ngon áo đẹp, cho nên bọn họ rất ghét cảnh này. Nhưng những kẻ thông minh lại nhận ra những con ruồi nhặng này có thể là mấu chốt của vụ án.
Ví dụ như Trần Dịch Hiên, Viên Lâm, hay… Trần Dịch Bảo.
Cậu nhóc nhìn chằm chằm vào đống rác càng lúc càng có nhiều ruồi nhặng bâu vào. Sự nghi hoặc trong mắt tan biến. Cậu nhóc nhìn Triệu Nguyên thật kỹ, có vẻ như ông ta đang chờ điều gì đó…
“Là cách của chị đúng không?”
Trần Dịch Bảo thấp giọng hỏi.
Nhưng Cố Duệ không đoái hoài gì đến cậu nhóc. Cô chăm chú nhìn cây lựu bên cạnh.
Cây này có vấn đề gì sao?
Trần Dịch Bảo nhìn thấy Cố Duệ vươn tay, cầm lấy một trái lựu, cổ tay xoay vài cái, trái lựu đã được hái xuống.
“Cảm ơn.” Thanh Vũ đang muốn duỗi tay nhận lấy thì…
“Định nhờ cậu rút đao bổ nó ra, cậu cảm ơn cái quần gì.”
“…”
Hoành đao được tuốt khỏi vỏ, lựu bị bổ làm đôi. Cố Duệ sung sướng ăn lựu.
Trần Dịch Bảo lặng im, không nói nên lời.
Cố Duệ vừa ăn lựu vừa nhìn ruồi nhặng bâu quanh đống rác kia…
Chung quy, đám ruồi nhặng đã có mục tiêu hấp dẫn với chúng nó hơn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713096/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.