Cắn câu? Chuẩn bị kéo dây lên?
Thanh Vũ bỗng nhiên cảm thấy có chút căng thẳng. Cậu từng đi theo Lư Dịch Chi bắt rất nhiều trọng phạm triều đình nhưng chưa bao giờ có cảm giác này. Cái này sai, quá sai nha.
Chỉ là câu cá thôi mà...
Cậu ta theo bản năng nhìn về phía Cố Duệ.
Chắc chắn là do câu chuyện của người này khiến cậu bị ảnh hưởng!
Nhưng mà... Sao chưa kéo dây lên?
Cố Duệ nhìn Thanh Vũ. Nháy mắt cái gì! Gấp cái gì! Đàn ông đàn ang không nên gấp.
Thanh Vũ nháy mắt đã hiểu ý Cố Duệ. Mặt cậu ta lập tức đen lại.
Cùng lúc này...
Ào ào.
Tiếng nước phía dưới càng lúc càng lớn. Bạch Tàm Ti bị kéo căng, không ngừng chuyển động.
Sao còn chưa kéo lên?
Thanh Vũ cảm thấy nghi hoặc. Còn Cố Duệ thì cứ bình chân như vại.
Đến khi tiếng nước bên dưới biến mất...
Cậu ta sực tỉnh ngộ. Con súc sinh bên dưới cố ý thử xem đây có phải là bẫy hay không.
Lúc nãy chỉ cần kéo nhẹ một cái là nó lập tức chạy trốn.
Cũng xảo quyệt đấy, nhưng ở đây lại có kẻ còn sự kiên nhẫn hơn nó nhiều.
Cố Duệ thật sự rất kiên nhẫn. Trước kia, khi không cần đi khảo cổ, cô thường nghiên cứu những cái khác, hoặc là đọc sách, có khi bị những lão học giả khác lôi đi câu cá. Người ở cùng người, lâu ngày sẽ ảnh hưởng lẫn nhau.
Cố Duệ đương nhiên biết muốn câu được cá, người thả mồi câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713087/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.