Là bức vẽ vẽ lại trạng thái của thi thể đã được so sánh với hình bên cạnh giếng nước.
“Thi thể trong trạng thái cuộn tròn lại như thế, thật sự không hợp lý.”
Triệu Nguyên vuốt râu: “Đúng, độ cong của lưng rất lỳ lạ. Nếu thi thể nằm thẳng thì khi quá trình co cứng tử thi xảy ra, thi thể không thể có tư thế này được. Nếu nằm sấp xuống đất cũng không có khả năng. Cho nên hoàn cảnh tử vong của nạn nhân chắc chắc rất kỳ lạ. Nhất là khi tay hắn, lúc đó, còn cầm lựu. Đứng, ngồi, ngồi xổm, tất cả khả năng này đều không hợp lý.”
Thế nên mới nói, người chết rất kỳ quái.
“Cầm đèn lên, đi ra ngoài.”
Cố Duệ đi ra khỏi phòng.
Mọi người vội vàng theo sau.
Trong sân viện này cũng có mấy cây lựu.
Cố Duệ đứng dưới một tán cây, cầm bản vẽ đưa lên cao. Lý Đại Hùng lập tức giơ đèn lên, rọi vào tờ giấy.
May mà đêm nay không có gió.
Mọi người nhìn thấy thi thể vẽ trên giấy ngửa mặt lên trên, lưng hướng xuống dưới.
“Tư thế này… Phần lưng của cơ thể không có lực, tay cầm lựu… đùi phải và khuỷu tay phải ma sát nhau, trên quần dính bụi đất.”
Tay cầm bức vẽ của Cố Duệ dịch chuyển về phía đầu tường… Đầu tường có một cây lựu.
Trang giấy được lật ngược lại.
Dưới ánh đèn, người trong bức vẽ được chiếu bóng bên đầu tường. Một chân đặt trên đầu tường, một tay giơ ra cầm lấy trái lựu, mặt nhìn xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713080/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.