“Đại Hùng, trái bên tay trái cậu đấy…” Cố Duệ cười nói với Lý Đại Hùng rồi như vô tình nói: “Một Thạch Lựu Trang tốt đẹp như vậy, nếu vụ án mạng kia không xảy ra thì tốt biết mấy.”
“Đúng là thế.” Quản gia buồn rầu nói: “Tạm thời không nói đến Tiểu Thúy. Người đàn ông không ai biết là ai kia không hiểu sao lại chết ở Thạch Lựu Trang, khiến chúng tôi bị vạ lây theo. Có khi nào là đối thủ buôn bán của lão gia cố ý bày trò hãm hại không? Giết người rồi ném xác ở bên cạnh giếng nước…”
“Giếng nước!” Cố Duệ lắp bắp kinh hãi. Quản gia nhìn thấy cô căng thẳng như thế thì nói: “Đúng vậy, giếng nước. Quan sai đã điều tra nhưng không phát hiện ra gì. Sau đó, lão gia sai người niêm phong cái giếng ấy lại. Có vấn đề gì sao?”
Câu cuối quản gia hỏi bằng giọng đầy lo lắng.
“Không ổn…” Cố Duệ do dự, vẻ mặt như muốn nói rồi lại thôi. Quản gia nghe thế, sốt ruột nói: “Tiểu sư phụ, ngài nói rõ ra đi. Nơi này của chúng tôi có hơn trăm người, chỗ nào không ổn, đến lúc đó lại gặp tai họa nhiều hơn.”
“Cái này khó nói lắm. Tôi từng nghe sư phụ và sư tổ nói, nước trong giếng vốn dùng để cung cấp và nuôi dưỡng con người. Nước là thứ quan trọng thiết yếu trong cuộc sống. Nhưng giếng lại thông với lòng đất, cũng là nơi tiếp nhận địa khí, thông với âm dương. Trong giới Hàng Đạo chúng tôi, giếng nước được xem là nơi thường xuyên có âm khí, là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713062/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.