Căn phòng đã được dọn dẹp lại sạch sẽ. Nói thật, không cần kiểm tra Cố Duệ cũng biết không tìm thấy cơ quan ám đạo. Người trong phủ U Châu không phải là kẻ chỉ biết ăn mà không biết làm. Đã có người tinh thông về cơ quan ám đạo đến kiểm tra cẩn thận khắp phòng. Nếu ám đạo dễ tìm ra thì bọn họ vừa tìm một lượt đã phát hiện ra rồi.
Cho nên Cố Duệ chỉ tùy tiện dựa vào cửa rồi nhìn vào phòng một lượt. Trong đầu cô lúc này đang nghĩ đến tư thế của nạn nhân khi chết.
Hơi ngả về phía trước, tay phải lộ ra, hai chân cong, cơ thể cũng cong cong, cơ bắp cứng lại, hơn nữa vẻ mặt lại hoảng sợ…
Phải chết kiểu gì mới có tư thế như thế? Và điều kiện tử vong như thế nào mới luôn duy trì được tư thế như thế?
Triệu Nguyên và tên đầu trọc không muốn phí thời gian vào những việc vô ích nên dặn dò người canh chừng nơi này rồi rời đi.
Trên đường đến nhà họ Trần.
“Chẳng lẽ nhà họ Trần cũng cảm thấy đây là do ma quỷ quấy phá?” Cố Duệ hỏi Triệu Nguyên.
Triệu Nguyên suy nghĩ một lúc rồi dùng một câu nói để hình dung:
“Cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, dù sao bọn họ cũng không thiếu tiền.”
“…”
Nhưng Lý Đại Hùng tò mò tại sao một án như thế này mà những nhân vật lớn như Thứ Sử và Tư Mã, thực tế, lại không nhúng tay vào. Cậu ta cũng nhớ Triệu Nguyên có nói tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713055/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.