Ai? Người nào có thể tránh né được ám vệ của cậu, có thể thoát được sự thám thính nhạy bén của Cố Duệ?
Đã vậy còn không hề để lộ bất kỳ dấu vết nào.
Chỉ có thể cảm nhận bằng trực giác là kẻ đó đang ngầm quan sát.
Cố Duệ sờ cằm. Lúc bước lên cầu thang, cô quay đầu nhìn lướt qua nơi ánh sáng của đèn dầu và bóng tối giao nhau.
Trước đây đã từng bị Lý Mãnh theo dõi, lần này cô không muốn bị một tên biến thái nào khác theo dõi nữa đâu…
…
Trên đường đi, Cố Duệ thuận miệng hỏi đến Tô Lai.
Tô Lai?
“Trong bốn vị thiếu gia nổi tiếng U Châu là Viên Lâm, Hàn Cao, Hứa Điển và Trần Dịch Hiên, Viên Lâm có xuất thân cao nhất. Cha hắn ta là quan trên của cha Thành Nguyên, nắm trong tay một phần binh mã của U Châu. Chức của ông ta chỉ thấp hơn Thứ Sử. Cha của Hàn Cao là Đề Hình U Châu, cũng quen biết Triệu đại nhân. Hứa Điển xuất thân từ một gia tộc nổi tiếng trong lĩnh vực học vấn, có rất nhiều chuyện sâu không lường ẩn trong đó. Người còn lại, không cần tôi nói chắc cô cũng biết.”
Cố Duệ gật đầu. Cái người không lộ mặt và tựa như trung tâm của câu chuyện, lão tứ là người đậu Bảng Nhãn của nhà họ Trần? Không ngờ cậu ta đã quay lại U Châu.
Nhưng mà…
“Tôi hỏi nữ, cậu nói cho tôi nghe về mấy người nam kia làm gì?”
“Tô Lai là người gảy đàn ở Phong Mãn Cư. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713046/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.