Lý Đại Hùng sờ mũi, hắn ta liếc nhìn Cố Duệ một cái.
Hừm…
Người đó chắc chắn ở đây.
Mật đạo này cũng có rất nhiều chai lọ, nhưng kích cỡ lớn hơn trên kia rất nhiều.
Tên nhãi Lý Đại Hùng này quả nhiên rất phàm ăn! Hắn ta mà không nhìn thấy ai và không thấy nguy hiểm gì liền lục lọi tìm đồ ăn. Tất nhiên không nhất thiết hắn ta vì muốn ăn nên mới đi tìm, mà là vì với bản năng cùng tính chuyên nghiệp của một tên phàm ăn, hắn ta chắc chắn sẽ đi tìm đồ ăn đầu tiên.
Sau đó hắn ta lập tức duỗi tay cầm một cái bình lên.
Là cái bình lớn nhất.
Hắn ta mặt mày hớn hở nhìn Cố Duệ như muốn nói “xem ông đây lại tìm ra được một cánh cửa ngầm nữa nè”.
Cố Duệ cười nhạo.
Sau đó hai người cùng dốc ngược cái chai kia ra.
Máu tươi chảy ra, còn có cả một cái gì đó màu đo đỏ. Với trình độ chuyên nghiệp của mình, vừa nhìn một cái Cố Duệ đã biết ngay đây là tim.
Hơn nữa, tim này là tim người! Và trong chất lỏng bị đổ ra kia còn thoang thoảng mùi rượu thuốc.
Cố Duệ và Lý Đại Hùng cảm thấy da đầu mình tê rần.
Còn có cả phương pháp điên khùng này sao? Ngâm tim trong rượu để uống?
Tay Lý Đại Hùng run lên, thiếu chút nữa là ném cái chai kia xuống đất. May mà Cố Duệ nhanh tay lẹ mắt bắt được. Nhưng hai người vẫn vô tình tạo ra tiếng động và cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2712988/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.