Chương trước
Chương sau
Cố Duệ trừng mắt nhìn Lý Đại Hùng. Lúc này, tiếng bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển và tiếng ho khan truyền tới.

Cô quay đầu lại. Một người phụ nữ xinh đẹp mặc một bộ quần áo đơn giản đang đỡ một chàng trai bước tới.

Người phụ nữ kia thật sự rất đẹp, thoạt nhìn cứ tưởng mới đôi mươi, nhưng bà ta lại đang dìu con trai của chính mình, chàng trai kia hơn hai mươi tuổi. Nếu không phải bà ta búi búi tóc của người đã có chồng thì không ai nghĩ rằng bà chính là vợ của Xa viên ngoại đã ngoài năm mươi.

Nhưng sức khỏe của Xa thiếu gia thật sự không tốt. Mới đi vài bước mà anh ta đã thở dốc không ngừng, sắc mặt cũng không tốt, nhưng mà… anh ta đẹp trai!

Môi hồng răng trắng, mặt mũi sáng sủa, đây chính là thịt tươi (1) loại hảo hạng!

Cố Duệ liếc Xa viên ngoại có vẻ ngoài xấu xí rồi lại nhìn Xa phu nhân. Xem ra Xa thiếu gia được di truyền đúng gen rồi.

Đối với vị phu nhân và thiếu gia mới đến này, đám người tên đầu trọc tỏ vẻ vui mừng chào đón. Lư Dịch Chi nhìn Xa phu nhân một cái rồi đứng dậy chắp tay thi lễ.

Xa phu nhân điềm đạm, dịu dàng cười nói: “Công tử đừng khách sáo. Ta sớm nghe nói Phạm Dương có một vị công tử phá án như thần. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền!”

Sau đó, bỗng nhiên vẻ mặt bà ta trở nên đau thương: “Hôm nay, nhà họ Xa chúng tôi có ma quỷ quấy phá, đã nhọc sư phụ phải ra tay rồi.”

Mắt tên đầu trọc lóe lên, ông ta uống một ngụm rượu rồi cười nói: “Là việc nên làm thôi. Nếu không trừ yêu diệt quỷ, chúng tôi sẽ không có cơm ăn.”

Lời này của ông ta cứ như ước gì ma quỷ tích cực đến quậy nhà người ta vậy!

Thầm nghĩ như thế nhưng Cố Duệ vẫn không hé răng, cho đến khi tầm mắt của vị phu nhân kia dời lên người cô.

“Con chính là Tiểu Nha? Khiến con phải sợ hãi rồi. Bây giờ con đã quay lại nhà họ Xa rồi, con không cần phải lo sợ nữa, mẹ và bố chồng sẽ che chở cho con. Còn có Cảnh Phong, nó cũng sẽ che chở cho con.”

Cảnh Phong?

Nghe thế, Cố Duệ quay đầu nhìn chàng trai nho nhã, thân thể yếu đuối như kiều nữ kia… Dường như đối phương cảm nhận được ánh mắt cô, anh ta quay đầu lại, dịu dàng mỉm cười với cô, bộ dạng rất nhã nhặn và dịu dàng.

Đúng vậy, một chàng trai như vậy, gia thế anh ta lại như thế này sẽ có sức hấp dẫn cực kỳ lớn đối với các thiếu nữ trẻ tuổi ở những nơi nhỏ bé này. Dù rằng sức khỏe của anh ta không tốt.

Mọi người có mặt trên bàn tiệc nghe thế đều buông đũa xuống. Lư Dịch Chi giương mắt nhìn cô gái non nớt, thân thể gầy như con khỉ kia…

Cô ấy… mắt sáng rực rỡ, bộ dạng cực kỳ vui mừng…

“Thật… thật vậy chăng? Con thật sự kết hôn với Xa thiếu gia sao? Quá tốt rồi!”

Tay run run…

Thật sự không dám nhìn thẳng mà.

Một cô gái như vậy, ngay cả nhà bình thường cũng không muốn lấy. Nhưng rõ ràng, sắc mặt ba vị chủ nhân – không phải kẻ ngốc – của nhà họ Xa lại không hề thay đổi. Vẻ mặt của hai vợ chồng nhà họ Xa rất hiền từ… giống như đang rất vui vì đã tìm được con dâu của mình.

A… thật khiến người ta sợ hãi mà.

Tiệc rượu kết thúc. Cả ba quay về khách điếm. Lý Đại Hùng vừa bước vào cửa liền nói: “Ta cảm thấy có vấn đề.”

Cố Duệ: “Thì có ai nói không phải đâu.”

Tên đầu trọc: “Nói xem, chỗ nào có vấn đề.”

Lý Đại Hùng: “Khỉ xấu như vậy, dù có cho cũng không ai thèm. Tên Xa thiếu gia kia giống như tiểu bạch kiểm, nhà lại giàu có, cần gì phải làm thế!”

Tên đầu trọc: “Nuôi ngươi nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng khôn lên một chút.”

Cố Duệ: “Hai người có thể cút khỏi đây rồi.”

Hai người này đúng là “cút” đi thật nhưng mà kéo theo Cố Duệ “cút” xuống phòng bếp làm đầu cá hầm tiêu.

Tuy rằng đồ ăn ở nhà họ Xa rất phong phú, nhưng hai thầy trò bọn họ ăn chưa được thỏa thích lắm, mới quay đầu một cái lại đói rồi.

Nên làm bữa khuya thôi.

Vì mùi cá quá tanh, Cố Duệ đương nhiên không muốn tự mình làm. Cho nên, cô đứng một bên chỉ đạo hai thầy trò kia làm…

May mắn hai tên này vì ăn, có thể bất chấp mặt mũi nên ngoan ngoãn làm theo.

Trong lúc bận rộn, Cố Duệ dựa vào tường hỏi tên đầu trọc: “Sao ông biết Xa Văn Long giả điên?”

“Tình huống của ông ta nếu không phải bị quỷ nhập thì cũng là bị dọa cho điên. Nếu là quỷ nhập, ta quét dịch hoa đào lên mắt là có thể bóng dáng con quỷ nhập vào ông ta, nhưng ta lại không thấy. Nếu là bị quỷ dọa cho điên… Ta đã ấn vào huyệt Hôn Linh sau gáy, cho dù không thể khỏi hẳn, ít nhất cũng sẽ có một chút phản ứng. Nhưng ông ta lại không hề có, chắc là nhìn thấy ta làm bậy làm bạ nên hùa theo, làm như ông ta bị quỷ nhập vào người.”

Tên đầu trọc xem ra cũng có chút thủ đoạn. Lần này xem như Cố Duệ được mở mang tầm mắt.

“Nhưng mà người chết thật sự là vợ ông ta, ông ta lại giả điên để lan truyền chuyện nhà họ Xa có quỷ ra bên ngoài. Vậy thì điều này đối với ông ta hoặc nhà họ Xa có lợi gì? Hay là Xa Văn Long cố ý làm ầm ĩ lên? Không hiểu sao ta cứ có cảm giác Xa viên ngoại chắc chắn sẽ cảm ơn ông ta về chuyện này, hai người bọn họ thể nào cũng cùng một phe. Hôm nay đám hộ vệ cũng có vấn đề, nếu không thì tại sao lại có nhiều người vào được tiền sảnh như vậy?”

Đúng lúc này, tên đầu trọc đã xử lý xong con cá chép. Ông ta nghe thế thì ngẩng đầu nhìn Cố Duệ.

“Cô cảm thấy ba người chủ nhân của nhà họ Xa như thế nào?”

Cố Duệ đơn giản đáp lại: “Quá “thâm”, quá yếu, quá trẻ.”

Lý Đại Hùng đang nhóm lửa thì ngẩng đầu lên nói: “Cái này ta biết này! Quá “thâm” chỉ Xa viên ngoại, quá trẻ là chỉ Xa phu nhân, còn quá yếu là chỉ con của bọn họ.”

Ba cái “quá” này là điểm kỳ quặc của ba người, cũng là điểm bất ngờ mà bọn họ mang lại cho người khác.

Đầu tiên là Xa viên ngoại. Dù lòng dạ có thâm sâu như thế nào, nhưng khi trong nhà xảy ra chuyện như vậy, ông ta không nên phản ứng như thế kia chứ?

Cho dù là đang kể khổ, ánh mắt ông ta vẫn vô cùng bình tĩnh. Điều này nói lên rằng mọi thứ đều là đóng kịch, hoặc là những thứ này vẫn chưa đủ làm dao động lòng dạ sắt đá của ông ta, hoặc là những điều này đều nằm trong suy tính của ông ta.

Tiếp theo là Xa phu nhân. Người phụ nữ này thoạt nhìn rất hoàn mỹ, không có nhược điểm nào nhưng lại quá trẻ tuổi.

“Lai lịch của Xa phu nhân này không rõ ràng. Ba mươi năm trước, bà ta được gả vào nhà họ Xa. Lúc đó bà ta tầm mười mấy tuổi, nhưng giờ đã hơn bốn mươi rồi, mà vẻ bề ngoài lại như gái đôi mươi. Đúng là quỷ dị! Phụ nữ qua ba mươi, cơ thể đã bắt đầu già…” Lư Dịch Chi bỗng nhiên xuất hiện ở cửa và lạnh nhạt nói.

Cố Duệ thình lình phản bác lại: “Lư đại nhân không biết rồi. Có không ít phụ nữ chú trọng dưỡng sinh. Nếu người đó bảo dưỡng thích hợp, tập luyện hợp lý thì hơn bốn mươi tuổi vẫn có thể trẻ đẹp như gái hai mươi, điều này cũng không kỳ lạ. Huống hồ, có một số người sinh ra đã không thể lão hóa, dù không quan tâm lắm đến những thứ này cũng có thể duy trì vẻ đẹp.”

Cố Duệ không nói chính mình. Nhưng lúc trước, dù cô gần ba mươi nhưng người lại không khác gì mười tám, mười chín tuổi. Đương nhiên, cái này là vì cô vẫn luôn chú trọng bảo dưỡng cơ thể.

Tuy rằng, về tổng thể Lư Dịch Chi không có nói tới, nhưng cô không thích giọng điệu khi nói của anh ta.

Nghe giống như phụ nữ chỉ đến thế mà thôi…

Phản ứng cương quyết này của Cố Duệ khiến mọi người kinh ngạc. Nhất là khi cô còn đang ở trong cái “bị thịt” này.

Đám người Thanh Vũ nhíu mày. Lư Dịch Chi bình tĩnh nhìn cô, nói: “Xin lỗi, ta đã phiến diện quá rồi. Đúng như lời cô nói, ta đã từng gặp không ít phụ nữ tuổi đã qua tứ tuần nhưng vẫn khuynh quốc khuynh thành như thuở trước. Chiếm nhiều nhất là những người tu đạo. Chỉ là ta phiến diện cho rằng ở một nơi như trấn Đông Liễu này sẽ không xuất hiện một người phụ nữ như thế.”

Cố Duệ nghe vậy thì sửng sốt. Cô quay đầu lại hỏi tên đầu trọc: “Phương pháp tu luyện của đạo môn các ông có thể bảo trì thanh xuân sao?”

Tên đầu trọc: “Có thì có…”

Cố Duệ: “Thế có còn nhận thêm người nữa không?”

Mắt cô sáng rực. Nếu ánh mắt khi nhìn Xa Cảnh Phong chỉ là giả vờ thì ánh mắt của cô lúc này có thể so với vàng 24K!

Đúng là con gái có khác…

Ấy chết, lạc đề rồi.

Cố Duệ đứng đắn quay người lại nói: “Vậy Lư đại nhân cảm thấy Xa phu nhân không giống như người xuất thân từ những nơi nhỏ như thế này?”

Lý Đại Hùng: “Ta lại cảm thấy ý của anh ta là một nơi nhỏ như nơi này chỉ có thể sinh ra người như cô, không thể nào sinh ra người như bà ta được.”

“Vâng, cảm ơn ngươi đã “tốt bụng” nhắc nhở ta!”

“Anh không tra được lai lịch của bà ta sao?”

“Không có cách nào tra được. Cô cảm thấy nghi ngờ gì sao?”

“Không có, chỉ hỏi vu vơ vậy thôi. Nhưng mà đây chẳng phải là một trong những quy trình tra án của Đại lý tự các ông sao?”

Cố Duệ theo bản năng nghĩ đến quy trình tra án của thời hiện đại mà quên một điều quan trọng rằng ở cổ đại, không phải người nào cũng phải có thân phận rõ ràng như ở hiện đại. Cho dù là ở Đại Đường thì người có thân phận không rõ, lai lịch không rõ và người đi lại trong giang hồ nhiều không kể xiết. Huống hồ chỉ có một cách điều tra tung tích một người, không có chuyện theo dõi và càng không có đông đảo cư dân mạng không gì không làm được như của thời hiện đại.

Giọng điệu kinh ngạc của Cố Duệ làm đám người Đại lý tự cảm thấy không được tự nhiên, trong lòng cảm thấy thèn thẹn. Bọn họ đang bị cô ta cười nhạo sao?

Lư Dịch Chi cũng cảm thấy thế, nhưng anh ta rất biết kiềm chế nên không thể hiện ra ngoài: “Đây đương nhiên là một bước trong quy trình tra án, nhưng trước mắt chỉ có thể làm được bấy nhiêu, khiến Vương cô nương chê cười rồi.”

Ừ, người này lại nghi ngờ cô.

Dù sao người này không phải là người của đạo môn, không thể dùng thủ đoạn kia để tra linh hồn và cơ thể cô. Mà cho dù thật sự có, chỉ cần không chạm vào giới hạn cuối cùng của anh ta thì sẽ không có vấn đề gì. Cố Duệ đã nhìn thấu được điểm này nên không tỏ ý kiến gì.

“Không, ta không cười… Đúng rồi, Xa Văn Long có bệnh chứng gì không?”

Tên đầu trọc sau khi ướp gia vị xong thì thả cá vào nồi hầm. Ông ta lấy khăn lau tay và nói: “Ta đã xem qua rồi. Hắn ta bị suy nhược bẩm sinh, nghĩa là lúc mang thai, mẹ hắn ta không chăm sóc tốt cái thai… Loại này là phiền nhất, suy yếu từ trong xương, có thể lớn lên đã không dễ dàng gì. Hơn nữa, ánh mắt hắn ta hơi tối, da dẻ xanh xao, có vẻ như gần đây thân thể không khỏe lắm… Nhưng hôm nay lại có thể ra gặp mặt chúng ta.”

Ông ta dừng một chút rồi nhìn Cố Duệ nói: “Người con dâu này đúng là có sức hấp dẫn đặc biệt mà.”

Cố Duệ không cảm xúc nói: “Ông muốn nói gì?”

“Xung hỉ.”

Cưới Cố Duệ để xung hỉ.

“Xung hỉ? Cưới một người bị một tên đạo sĩ giang hồ nói là có mệnh thiên sát cô tinh để xung hỉ?” Cố Duệ không hề sợ hãi nói.

Nhưng câu tiếp theo của tên đầu trọc lại khiến Cố Duệ sởn tóc gáy, và cũng khiến vẻ mặt Lư Dịch Chi trầm lại.

“Nhưng cô không biết rằng đạo pháp có một loại tà pháp, gọi là lấy cực khắc cực.”

Tên đầu trọc nói tiếp: “Lấy một cô gái mới cập kê (2) có mệnh cách cực đoan cô sát xung hỉ cho một chàng trai cực đoan đoản mệnh, lấy mạng đổi mạng để bảo đảm cho chàng trai kia có thể sống lâu và khỏe mạnh, không phải chịu nỗi khổ của sự suy nhược bẩm sinh. Nếu cao tay hơn nữa, người kia còn có thể xoay chuyển vận mệnh của chàng trai đó! Trong thiên hạ này, người đoản mệnh rất nhiều nhưng cô gái có mệnh cô sát, lại có thể bình yên lớn lên thì không có bao nhiêu… Cho nên cách này hiếm ai sử dụng.”

Sau đó ông ta nhếch miệng nhìn Cố Duệ: “Nhưng không khéo là, cô là loại người đó.”

***

(1) Thịt tươi: chỉ các chàng trai trẻ có vẻ đẹp không phân biệt giới tính.

(2) Cập kê: vừa đến tuổi lấy chồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.