Từ trong phòng đi ra, Đỗ Sĩ Nghi định tìm giấy bút để Tôn Tử Phương viết đơn thuốc, nhưng nhìn quanh bốn phía, mãi cũng không thấy giấy bút để ở đâu, liền dứt khoán đi đến trước mặt Trúc Ảnh, lấy hết ngân châm trên người nàng xuống, bỏ vào trong hộp rồi mới phân phó:
- Đem ngân châm này cất giữ cẩn thận, tương lai có lúc còn dùng đến. Còn có, đi lấy văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên) đến đây, để Tôn đạo trưởng kê đơn thuốc cho Thập Tam Nương.
Bởi vì Đỗ Sĩ Nghi dặn dò, hơn nữa trong nhà đang có quý khách, nên Trúc Ảnh chỉ ngồi xổm một chỗ không dám động đậy, lúc này vừa đứng lên đã cảm thấy lòng bàn chân tê buốt, lại không dám biểu hiện ra ngoài.
Nhưng vừa nghe thấy lời này, nàng lập tức quên mất khổ sở trên người, nhanh chóng đáp ứng rồi lảo đảo bước đi.
Mắt thấy nàng rời đi tìm đồ, Tôn Tử Phương nhớ tới tỳ nữ này vừa rồi còn được Đỗ Sĩ Nghi châm cứu qua, không khỏi hơi mỉm cười nói:
- Đỗ tiểu lang quân đối với tì nữ này cũng hết mực chăm sóc nhỉ.
- Từ khi ta thân mang trọng bệnh, người hầu trong nhà đều ly tán hết, chỉ còn lại xá muội cùng nàng chăm sóc ta, lần này lại không quản ngàn dặm theo tới Tung Sơn. Mà sau khi đến đây, từ việc mời người tu sửa nhà tranh, thu dọn nhà cửa đến mua sắm làm cơm, tạp vụ trên dưới đều do một tay nàng đảm nhiệm, tỳ nữ hết lòng vì chủ như vậy, nếu còn không biết quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-phong-nguyet/47680/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.