Chương trước
Chương sau
"Tống giáo tập?"

"Sở Lương?"

Hai người đều thốt ra tiếng hô ngạc nhiên nghi ngờ.

Hoá ra người vừa mới đột nhiên ra tay không là ai khác mà chính là nữ giáo tập ban ngày, Tống Thanh Y.

Nhưng mà...

Vào ban ngày, ngực của Tống Thanh Y tựa hồ không có quy mô hùng vĩ như thế, nhưng sao vào ban đêm lại tăng vọt nhiều như vậy... Đúng thật là kỳ quái.

Sau khi đối mặt nhau một chút, hai người lại trăm miệng một lời hỏi ra một câu: "Ngươi cũng là tu giả?"

Dừng một chút, lại đồng thời nói một câu: "Ngươi tới nơi này làm gì?"

Mặt Tống Thanh Y hơi đỏ đỏ lên, sau đó nghiêm mặt: "Không cho phép học ta nói chuyện!"

Sở Lương đành phải mỉm cười, giơ tay lên làm ra một cái thủ thế "xin mời".

"Lúc trước ta nhìn thấy ngươi không thích hợp, ngươi là tu giả từ đâu tới?" Tống Thanh Y hỏi.

"Ta là đệ tử môn hạ của phái Thục Sơn, tới thư viện Nam Sơn... Nhưng thật ra là được mời bảo vệ một vị học sinh trong thư viện." Sở Lương trả lời chi tiết: “Vạy còn Tống giáo tập thì sao?"



"Ta đến từ Quân Tử Đường ở Giang Nam..." Tống Thanh Y cũng nói: "Thư viện Nam Sơn xuất hiện quỷ án, cho nên người Nho giáo chúng ta đến giải quyết. Chẳng qua là lo lắng đánh rắn động cỏ, làm việc không tiện... Lúc này mới dùng thân phận giáo tập nhập học."

Thì ra là thế.

Khó trách vị tiên sinh giáo tập này lại trẻ tuổi như thế.

Sở Lương nói: "Việc nơi này đúng là đệ tử Thục Sơn ta không nên nhúng tay, nhưng nhận ủy thác của người thì cũng nên hết lòng làm việc cho họ, vừa rồi ta mới biết được một ít tin tức, lúc này mới tới hồ nước phía sau núi xem xét một chút. Nếu Tống giáo tập ở đây, chắc hẳn cũng đã biết rõ chuyện của Tư Đồ Yến rồi phải không?"

Tống Thanh Y khẽ sờ cằm nói: "Đúng vậy, trong đêm hai ngày này ta đều gác ở chỗ này, nhưng lại không thấy động tĩnh gì... Cho đến hôm nay, mới nhìn thấy một bóng người lén lén lút lút, cho nên mới ra tay về phía ngươi, hi vọng ngươi đừng trách..."

"Không sao." Sở Lương khẽ lắc đầu, lại nói: "Vậy nếu mục đích của chúng ta đều là nghĩ cách giải quyết quỷ án này, chúng ta có thể chia sẻ tin tức đã thu được hay không?"

Hắn nghĩ Tống Thanh Y thân là một nhân vật của thư viện có thể biết một chút tin tức ở bên trong mà một học sinh như Lý Giác cũng không biết tình hình.

Tống Thanh Y cũng không từ chối, nhẹ gật đầu: “Ngươi muốn biết cái gì?"

"Ta muốn biết..." Sở Lương tò mò nhìn ngực Tống Thanh Y một chút, hai tay xua một cái: “Tống giáo tập, lúc trước có phải ngươi mặc buộc ngực hay không... Làm sao... Ban ngày và ban đêm lại khác xa nhau nhiều như vậy?"

"Bởi vì ta sợ khi đi học... Nếu như này... Thì hơi có vẻ không trang nghiêm... Cho nên mới..." Tống Thanh Y ấp úng giải thích một chút, đột nhiên nhíu mày một cái: “Sao ta lại nói những điều này với người làm gì? Nếu như ngươi không có gì liên quan đến quỷ án để nói thì nhanh chóng đi về đi!"

"Xin lỗi, chỉ là có chút tò mò." Sở Lương cười cười, bắt đầu hỏi thăm chính sự: "Hẳn là ngươi đã kiểm tra thi thể của hai người học sinh kia, đúng là cách làm của Oán Linh sao?"

"Tình trạng chết thê thảm, có âm khí nồng đậm, có thể xác nhận là quỷ vật sát hại." Tống Thanh Y đáp: "Chẳng qua là... Ta luôn cảm thấy không giống như là Oán Linh mà giống như là quỷ vật nào đó cao cấp hơn ..."

Linh trí Oán Linh không cao, tư duy không được coi là rõ ràng, thường thường sẽ luôn xuất hiện ở cùng một địa điểm. Mặc dù chấp niệm sâu thì cũng sẽ không có kỹ thuật phức tạp gì.



Chuyện lừa gạt hai người học sinh từ trong nhà để đến bên hồ giết chết này không giống như là chuyện Oán Linh có thể làm được.

Trừ phi là cơ duyên xảo hợp.

"Nhưng Tư Đồ Yến chỉ là một thiếu nữ bình thường không có chút tu vi nào..." Sở Lương nói.

Một người bình thường không có tu vi, cường độ thần hồn rất có hạn, sau khi chết cho dù lại có oán khí sâu nặng đi nữa thì nhiều lắm cũng chỉ là Oán Linh mạnh hơn một chút mà thôi.

Nếu như người nào cũng có thể hóa thân thành Lệ Quỷ, cường độ không có hạn mức cao nhất thì đây chẳng phải là vừa chết đã trực tiếp bay lên sao?

Quỷ vật cao cấp hơn, hoặc là sau khi trở thành quỷ vật tiếp tục dựa vào cơ duyên và tu hành tăng cường, hoặc là khi còn sống đã có tu vi thần hồn mạnh mẽ, đây là điều nhất định phải có.

Mà rõ ràng Tư Đồ Yến mới chết không lâu, không có đủ hai điều kiện này.

"Cho nên có thể là quỷ vật khác hành hung." Tống Thanh Y nói: “Cũng có khả năng... Là có ma tu quấy phá."

Sở Lương tán thành gật gật đầu.

Có một ít tu giả Ma đạo sẽ chuyện luyện hóa sinh hồn có oán khí sâu nặng, để cho hắn trở thành công cụ hoặc là vũ khí cho mình tu hành, thủ đoạn tàn nhẫn, trái với nhân nghĩa.

Như Ma đạo có danh tiếng đang thịnh là Minh Vương Tông có rất nhiều pháp môn dựa vào âm hồn tu luyện.

Sở Lương lại nói tất cả chuyện mà Lý Giác kể với hắn cho Tống Thanh Y. Hắn không đề cập tới chuyện Lý Giác và Tư Đồ Yến, chỉ nói mấy người trong lớp học có thể sẽ lọt vào sự trả thù của Tư Đồ Yến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.