Trở về khu dân túc đã là 7 giờ tối, lúc này màn đêm đã hoàn toàn buông xuống.
Ở bên ven đường cứ cách 2 mét lại có một cột đèn chiếu sáng, những quán bar xung quanh đều bắt đầu buôn bán, hình ảnh này không được tính náo nhiệt, nhưng tuyệt đối cũng không hề hoang vắng.
Khâu Dạng cùng Thẩm Nịnh Nhược sóng vai chậm rãi đi về phía trước, lúc gần đến cửa khu dân túc liền nhìn thấy vài người cùng đoàn du lịch.
Cạnh cửa khu dân túc có một bức tường dùng để chụp ảnh, mặt trên vẽ loạn không ít họa tiết, còn trang trí thêm một số dây đèn đủ loại màu sắc.
Bật công tắc một cái, cả bức tường liền lấp lánh tỏa sáng, hiện ra một bức tranh xinh đẹp.
Mấy người dì này lại đang thay phiên nhau quay video Douyin.
Thẩm Nịnh Nhược kề môi gần bên tai Khâu Dạng nhỏ giọng nói: "Đi lẹ thôi, đừng để bị phát hiện."
Khâu Dạng nghi hoặc: "Làm sao vậy?"
"Nếu cô bị phát hiện liền sẽ bị bắt đến đó quay video giúp mọi người."
Nhưng Thẩm Nịnh Nhược vừa mới dứt lời, Triệu Minh Phân đứng bên trong đám người đã nhìn thấy các nàng, nàng lập tức hướng về phía bên này vẫy tay, còn không ngừng gọi: "Tiểu Khâu, Tiểu Thẩm."
Khâu Dạng cùng Thẩm Nịnh Nhược nhìn nhau liếc mắt một cái, liền thấy Triệu Minh Phân đã hướng về phía các nàng đi tới, biểu tình có chút nôn nóng: "Hai đứa đi đâu vậy? Làm gì mà trễ như thế này mới trở về."
Thẩm Nịnh Nhược quay đầu chỉ về phía ngọn núi: "Bọn con đi leo núi." Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-can-ta-cung-tong-giam-cp/1153270/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.