Thẩm Nịnh Nhược thức giấc, nàng ngây người trên giường trong chốc lát mới hoàn toàn tỉnh táo.
Nàng có thể nhớ tới rất nhiều hình ảnh, nhưng ký ức sâu đậm nhất vẫn là bộ dáng Khâu Dạng ẩn nhẫn khắc chế thở dốc.
Điều đó càng khiến nàng muốn nhiều hơn nữa.
Cho đến khi ngủ rồi, trong mộng của nàng cũng chỉ toàn hình ảnh cùng Khâu Dạng ở trên giường.
Ánh mặt trời xán lạn, chạy đến nhảy nhót trên chiếc sô pha sạch sẽ, bằng phẳng không một nếp uốn.
Thẩm Nịnh Nhược nhìn chằm chằm trong chốc lát, liền rời giường đi tắm rửa.
Lúc tắm, Thẩm Nịnh Nhược liếc mắt nhìn thân thể của mình, cùng chiếc sô pha giống nhau đều không có bất kì một dấu vết gì. Mọi thứ diễn ra đêm qua dường như đều bị tẩy xóa sạch sẽ.
Thẩm Nịnh Nhược ngẩn đầu mặc cho dòng nước xối lên người mình.
Quan hệ của các nàng hiện tại đi đến nước này, công lao chủ yếu vẫn là của nàng.
Nếu nàng không nói một chút lời nói làm người hoài nghi, Khâu Dạng cũng sẽ không có những ý nghĩ như vậy.
Mọi người đều là người trưởng thành, tình một đêm cũng không tính là chuyện gì to tát, nhưng Thẩm Nịnh Nhược không khỏi có chút buồn bực trong lòng._______ Khâu Dạng cũng không thèm kêu nàng dậy mà đã bỏ đi rồi.
Lúc đến thì chào hỏi, vậy mà lúc đi không thèm nói một tiếng.
Thẩm Nịnh Nhược càng nghĩ càng giận, liền cầm di động lên gọi điện thoại cho Diêu Dao, đối phương bắt máy thực mau: "Nhược Nhược, cậu thật biết canh giờ gọi điện cho mình, chậm thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-can-ta-cung-tong-giam-cp/1153264/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.