Khâu Dạng tinh tế nhìn kỹ Thẩm Nịnh Nhược: "Cô cảm thấy tôi sẽ đồng ý sao?"
"Sẽ."
Khâu Dạng không hỏi vì sao, nàng biết Thẩm Nịnh Nhược nhất định sẽ nói ra nguyên nhân.
"Bởi vì cô đang buồn chán." Thẩm Nịnh Nhược tự tin mà xoay đầu, lại ném đi một vòng tròn.
Lần này chiếc vòng bị trượt ra ngoài, nhưng cảm xúc của nàng vẫn không có gì dao động, lại nói: "Vừa khéo tôi cũng đang buồn chán."
Khâu Dạng muốn chạy trốn, nàng không ngờ đến bản thân cũng có lúc sẽ lâm vào tình trạng vô ngữ như vậy.
Thẩm Nịnh Nhược ánh mắt kiên định mà nhìn nàng.
Khâu Dạng cũng không có lui bước, cùng nàng bốn mắt đối diện.
Đám trẻ con bên cạnh cũng không biết xảy ra chuyện gì, còn đang thảo luận về các món đồ chơi nằm trên mặt đất, suy đoán tiếp theo sẽ ném trúng cái nào.
Những âm thanh non nớt vang ở bên tai, có chút sảo nhưng lại thật tự nhiên mà đem nàng cũng Thẩm Nịnh Nhược ngăn cách ở một thế giới khác.
Trên đường có người chạy xe đạp ngang qua, trong không trung tiếng chuông vang lên một tràng in ỏi hòa cùng làn gió chạy về hướng phía hoàng hôn.
Thời gian như trôi qua thật lâu, Khâu Dạng liền đáp lại một chữ: "Được."
"Con búp bê khi nãy không tính." Thẩm Nịnh Nhược nghe được nàng đồng ý cũng không có để lộ ra ngoài chút nào ngoài ý muốn, lập tức đếm những chiếc vòng còn sót lại, đưa cho Khâu Dạng một nữa:" Xem như tôi mời cô chơi một trò chơi nhỏ."
Đám trẻ con đều nhìn về phía bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-can-ta-cung-tong-giam-cp/1153260/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.