"Bởi vì..." Nhất thời, Luss cảm thấy mình thật sự không nói nên lời.
“Hả?” Tần Sơ Hạ chờ đợi câu nói tiếp theo của anh ta.
Luss mím môi dưới, cố ý kêu oan với Tân Sơ Hạ: "Từ khi cô rời khỏi nước Anh thì hiếm khi mới trở lại, bây giờ không dễ dàng gì cô mới trở lại một lần, tôi muốn ăn tối chung với cô, cô còn muốn từ chối nữa."
"Vậy chúng ta hẹn nhau vào ngày mai?" "Ngày mai tôi phải đến nước Mỹ để bàn bạc về việc mở rộng cửa hàng"
"Như vậy đi! Đợi khi nào anh đi Mỹ về thì chúng ta lại hẹn lần khác." Tần Sơ Hạ mỉm cười, sau đó giải thích: "Tôi đã hẹn Phó Diệc Phàm trước rồi. Nếu tôi lại lỡ hẹn, sau này tôi làm sao có thể nói chuyện với anh ấy về việc hợp tác trong tương lai được nữa?"
"Hay là vầy đi..." Luss liếc mắt một cái, kéo dài âm cuối, nói tiếp: "Cô cứ dứt khoát hẹn tôi và anh ta chung một lần đi. Nhiều người ăn chung thì càng thêm náo nhiệt mà. Nếu cô tiếp tục từ chối nữa thì tôi thật sự sẽ trở mặt với cô!"
Nếu anh ta cũng có mặt, gia chủ của anh ta có biết được chuyện này thì chắc là sẽ không ghen với Phó Diệc Phàm đâu nhỉ!
Luss lựa chọn lùi lại và tìm kiếm lựa chọn tốt nhất.
“OK!” Tân Sơ Hạ cười với vẻ bất lực, cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Trong khách sạn.
Phó Diệc Phàm vừa mới bước đến cửa phòng thì có người gọi anh.
"Anh Phó, xin dừng bước
Nghe thế, anh dừng bước và quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810778/chuong-1153.html