Nhưng khi Tần Sơ Hạ vừa mới dứt lời thì Tống Vân Thùy đã đưa tay lên tát cho cô một bạt tai, một tiếng “bốc” vang lên, bàn tay Tống Văn Thùy đánh lên má trái của Tần Sơ Hạ.
Vì Tống Vân Thùy ra tay rất nhanh nên da mặt vốn dĩ trắng trẻo của Tần Sơ Hạ đã lập tức nổi lên năm dấu tay đỏ ửng.
Ngay sau đó, bầu không khí xung quanh liền trở nên im lặng.
Tất cả mọi người đều nín thở.
“Tần Sơ Hạ, cô dám làm mà không dám nhận thì cũng thôi đi, không ngờ lại còn cắn ngược lại mẹ tôi một miếng. Tôi sẽ không cho phép cô ức hiếp mẹ tôi đâu” Tống Vân Thùy lạnh lùng nói.
Tần Sơ Hạ ôm mặt, liếc nhìn Tống Vân Thùy, sau đó trừng mắt nhìn sang Tống Thiên Thanh đang đứng bên cạnh Tống Vân Thùy.
Tổng Thiên Thanh chột dạ, né tránh ánh mắt đáng sợ của cô.
Rốt cuộc sự thật là như thế nào thì cũng chỉ có hai người họ mới biết được.
Nhưng bây giờ, bất kể là Tần Vũ Bảo hay là Tống Vân Thùy hay là quản gia và những người làm trong ngôi nhà đó cũng đều cho rằng là Tân Sơ Hạ cô ép người quá đáng, muốn ép Tống Thiên Thanh và bố của cô ly hôn.
Hứ...
Thật nực cười.
“Tống Vân Thùy, tôi sẽ nhớ kĩ cái bạt tai này của cô! Cô và mẹ của cô muốn tiếp tục ở lại trong nhà họ Tần và còn muốn có được Phó Diệc Phàm, được gả vào nhà họ Phó, đúng vậy không?" Tần Sơ Hạ không kiềm được, cười lạnh lùng và nói tiếp: “Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810641/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.