"Em nhặt được một cô gái trên đường thì liên quan gì đến việc anh độc thân?" Phó Diệc Phàm bình tĩnh hỏi ngược lại.
Minh Tư Thành nhất thời không nói nên lời.
Dù sao người ta nói cũng không phải không có lý, hơn nữa vốn dĩ cũng không tìm được lý do phản bác.
"Em còn chuyện gì nữa không?" Trong điện thoại lại truyền đến tiếng hỏi của Phó Diệc Phàm. Minh Tư Thành mặt đầy bất đắc dĩ trả lời: "Không còn chuyện gì nữa" "Vậy anh cúp máy trước đây, bên này anh đang có chút việc bận" Phó Diệc Phàm nói tiếp.
"Vâng."
Minh Tư Thành vừa đáp xong Phó Diệc Phàm liền cúp điện thoại. Xem ra, Phó Diệc Phàm thực sự bận rộn nhiều công việc.
Đúng lúc này đứa bé không bé lại đến gần, nhẹ nhàng kéo kéo vạt áo Minh Tư Thành.
Minh Tư Thành quay đầu lại nhìn đứa bé không bé, chỉ thấy đôi mắt to, long lanh của cô ấy, màu mắt như lưu ly mang theo chút mỹ cảm kỳ lạ.
Nhìn vào mắt đứa bé không bé Minh Tư Thành đột nhiên nhanh trí nảy ra một ý tưởng.
Anh có thể đem đứa bé không bé này về công ty của mình, dùng kỹ thuật AI phân tích nói không chừng có thể xác định được nguồn gốc của đứa bé không bé.
Dù sao người ở các vùng khác nhau sẽ đều có đặc điểm ngũ quan riêng.
Ban đầu lúc anh làm kỹ thuật AI ở nước M đã đưa nhận dạng khuôn mặt vào hệ thống.
Nghĩ tới đây, Minh Tư Thành liền lái xe chở đứa bé không bé quay lại tập đoàn IT của mình ở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810624/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.