Phó Hoằng Khôn sửng sốt một hồi, khó có thể tin mà nhìn Phó Diệc Phàm, hỏi lại: "Tân Vũ Bảo cho Vân Thùy uống thuốc sao? Thuốc gì?"
"Ông cô không biết gì sao?" Phó Diệc Phàm ngừng lại một chút, hàng lông mày kiếm cau lại: "Cháu cũng không biết thuốc gì cho nên mới hỏi ông cố"
Dù gì thì anh cũng đã nghe nói rằng sau khi Tần Vũ Bảo cho bố uống thuốc thì mới sinh con được.
Mà ngày ấy, Tân Sơ Hạ lại nói với anh, nếu anh kết hôn với Tống Văn Thụy thì có thể sinh được một Mộc Miên có thể chất đặc biệt thứ hai.
Cho nên anh đã đặt ra một câu hỏi dựa vào suy đoán của mình theo chuyện này rồi cố tình tới đây để lấy thông tin từ ông cố.
Anh cho rằng ông cố cũng tham dự vào chuyện Tân Vũ Bảo muốn tác hợp cho anh và Tống Vân Thùy.
Nói cách khác, anh cho rằng ông cố cũng biết rõ chuyện này.
Phó Hoằng Khôn cũng không phải là người dễ bị lừa gạt, thân già nhưng tâm không già, đứa chắt trai này lại còn nghi ngờ ngược lại mình nhưng ông ấy vẫn không tức giận.
ít nhất là suy nghĩ của đứa chất trai này của ông ấy rất kỹ càng tỉ mỉ, có thể thay đổi một vài chuyện.
Phó Hoằng Khôn lại cầm lấy chiếc bút lông tiếp tục vẽ tranh, mặc dù giọng nói đã già nua nhưng vẫn rất bình tĩnh: "Đừng tưởng là lão già này không nhìn thấy cái suy nghĩ đấy của cháu."
"Ông cố không cảm thấy Tân Vũ Bảo có vấn đề sao?" Phó Diệc Phàm hỏi lại.
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810588/chuong-963.html