Chương trước
Chương sau

“Phó Diệc Phàm, tôi đã giúp anh nhiều như vậy, anh cũng nên trả lễ cho tôi chứ?” Giọng nói của cô gái mang theo sự bất bình vang lên khắp chiếc xe.
Phó Diệc Phàm hơi sửng sốt, sau khi nhận ra người bên kia là ai thì anh ấy liền giảm tốc độ xe và bình tĩnh hỏi: "Cô muốn tôi trả lễ như thế nào?”
Tần Sơ Hạ khóc lóc kể lể: “Sau khi tôi phá rối cuộc hôn nhân của anh với Tống Vân Thủy thì bố tôi đã rất tức giận và cắt nguồn kinh phí của văn phòng làm việc của tôi rồi”
“Thì sao?” Phó Diệc Phàm hỏi ngược lại.
“Vì vậy, anh phải đầu tư cho tôi đi. Để tôi nói cho anh nghe, tôi đang cùng nhóm của mình phát triển một sản phẩm chăm sóc làm đẹp da. Nếu nghiên cứu phát triển thành công và trở thành một thương hiệu quốc tế lớn thì chắc chắn sẽ bán rất chạy trên toàn thế giới” Tân Sơ Hạ nói một cách quả quyết.
Phó Diệc Phàm nói một cách thản nhiên: “Văn phòng của cô hãy đưa cho tôi một bản sao các tài liệu của dự án.”
“Cái gì mà tài liệu của dự án chứ?”
“Cô muốn tôi đầu tư thì phải có kế hoạch dự án chứ, đúng không?”
"Văn phòng của tôi chỉ là một cái văn phòng nhỏ, không có người làm số liệu. Hơn nữa từ trước tới nay bố vẫn luôn đầu tư cho tôi, không cần phải đưa ra kế hoạch gì đó giống như anh nói.”
“Vì vậy, dự án của cô là một cái hố không đáy sao?”
“Làm gì có chuyện đó chứ. Tin tôi đi, tôi sẽ không để anh phải lỗ đầu. Hay là như vậy đi, anh cho tôi mượn tiền được không? Tôi sẽ ghi giấy mượn tiền cho anh”
“Ngày mai, cô hãy đi mời một công ty bên thứ ba lập kế hoạch cho dự án của cô và gửi nó đến văn phòng của tôi" Phó Diệc Phàm nói một cách tàn nhẫn.
Khi đầu tư, các nhà kinh doanh luôn quan tâm đến lời và lỗ.
Anh ấy sẽ không để lỗ mất tiền.
“Bây giờ thậm chí tôi còn không có tiền để nhờ một công ty bên thứ ba thực hiện kế hoạch đầu tư.." Tần Sơ Hạ than thở, giọng điệu có vẻ bơ phờ.
Phó Diệc Phàm gần như không nói nên lời, anh ấy dừng lại một lát rồi vẫn rất nhẹ nhàng: “Ngày mai tôi sẽ cử người đến văn phòng của cô để điều tra nghiên cứu. Cô hãy gửi địa chỉ cho tôi”.
“Anh đồng ý rồi đúng không?” Giọng nói của Tân Sơ Hạ liền vui vẻ trở lại.
Phó Diệc Phàm vẫn dội một gáo nước lạnh lên người Tân Sơ Hạ: “Nếu sau khi điều tra và phát hiện kế hoạch đầu tư không có kết quả, tôi sẽ không đầu tư cho cô đâu.”
“Nhất định sẽ được mà.” Tần Sơ Hạ tự tin nói.
Phó Diệc Phàm tiếp tục: “Bây giờ tôi đang lái xe”.
“Vậy thì tôi sẽ không quấy rầy anh nữa, trên đường chú ý đến sự an toàn. Tạm biệt” Tần Sơ Hạ nhẹ nhàng nói. Mới lúc nãy giọng nói của cô vẫn còn ủ rũ giống như cà tím phủ sương, thế mà bây giờ lại vui vẻ như chú chim nhỏ rồi.
Sau khi Tần Sơ Hạ nói xong, cô tự giác cúp điện thoại.
Khi Phó Diệc Phàm quay trở lại biệt thự của nhà họ Phó thì anh ấy nhận được một cuộc gọi từ La Khiếu Đình:
"Cậu chủ, anh đã đoán đúng. Chiếc xe mà anh muốn tôi theo dõi còn có một chiếc xe khác mang biển số A Y8888 đang theo dõi”.
“Vất vả rồi.” Phó Diệc Phàm trả lời.
Sau
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.