Chương trước
Chương sau

“Này, Phó Diệc Phàm” Trong đám đông, Tần Sơ Hạ gọi đích danh tên của Phó Diệc Phàm và ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.
Khi Phó Diệc Phàm nhìn thấy Tân Sơ Hạ thì Tân Sơ Hạ vẫy tay với anh và nở một nụ cười cợt nhả với anh.
“Tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Tần Sơ Hạ nói tiếp.
Phó Diệc Phàm ra hiệu với Thang Hưng Hiền là trợ lý bên cạnh và ngay lập tức Thang Hưng Hiền ra nghênh đón Tần Sơ Hạ.
Sau đó, Phó Diệc Phàm cất bước rời khỏi đó.
Tần Sơ Hạ vừa định đuổi theo nhưng đã bị Thang Hưng Hiền ngăn lại.
“Thưa cô, ý của chủ tịch của chúng tôi là anh ấy đang rất bận nên không rảnh để đón tiếp cô. Cô vẫn nên về trước đi a" Thang Hưng Hiền ân cần thuyết phục.
Nhìn Phó Diệc Phàm càng lúc càng đi xa mà người đàn ông trợ lý trước mặt lại chặn đường nên Tân Sơ Hạ liền hét lên: “Này, Phó Diệc Phàm. Anh sắp làm bố rồi.”
Tiếng hét của cô đã khiến cả hội trường bỗng nhiên trở nên yên lặng. Phía trước, Phó Diệc Phàm cũng dừng lại. Lúc này, Thang Hưng Hiền nhìn xuống bụng của Tân Sơ Hạ với vẻ không tin. Tần Sơ Hạ thấy Thang Hưng Hiền nhìn cô ta thì vội vàng đưa tay ôm bụng và tức giận nói: "Anh nhìn cái gì mà nhìn?”
Không biết từ khi nào, Phó Diệc Phàm đã đi về phía Tần Sơ Hạ và lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Tôi có chuyện riêng muốn nói với anh.”
Tần Sơ Hạ thẹn thùng nở nụ cười.
Phó Diệc Phàm thấy cô ta đang ôm bụng nên nghĩ rằng cô ta không khỏe, vì vậy anh nói với Thang Hưng Hiền: “Anh hãy đưa cô gái này đến bệnh viện đi.”
“Tôi muốn nói về chuyện của anh và Tống Vân Thùy. Tôi nói cho anh biết, anh không bao giờ được kết hôn với Tổng Vân Thùy. Hai người không hợp đầu” Tần Sơ Hạ nói thẳng vào vấn đề.
Phó Diệc Phàm vẫn không thay đổi sắc mặt và hỏi: “Tôi với cô ấy không hợp thì có liên quan gì đến cô chứ?”
“Như vậy đi, anh muốn kết hôn với cô ta cũng được thôi. Trừ phi hai người không muốn sinh con. Không thể có con.” Tần Sơ Hạ như tự nói với chính mình.
Nhưng đối với những người ngoài cuộc, bao gồm cả Phó Diệc Phàm thì họ cho rằng lời nói của cô ta thật khó hiểu. “Cô nói xong chưa?” Phó Diệc Phàm lạnh lùng hỏi. Tân Sơ Hạ gật đầu, sau đó khuyên nhủ: “Anh và Tống Vân Thùy kết hôn thì sẽ chẳng thể có con được, hiểu chưa?”
“Hưng Hiền, đưa cô gái này đến bệnh viện đi” Phó Diệc Phàm không trả lời câu hỏi của cô mà nói sang chuyện khác rồi xoay người rời đi.
Thang Hưng Hiền lịch sự đưa tay về phía Tần Sơ Hạ: “Mời cô đi bên này ạ”.
“Cảm ơn. Bụng của tôi không sao đâu” Tần Sơ Hạ cười gượng rồi lập tức bước đi.
Nhưng không biết người đàn ông này có nghe lọt tại những lời mà cô vừa nói xong hay không. Mà màn kịch diễn ra trong hội trường đã được ghi lại bởi các nhân viên trong nội bộ của công ty.
Bởi vì đoạn video không hoàn chỉnh nên khi tải lên điện thoại di động của Tổng Vân Thùy thì cô ấy chỉ thấy Tân Sơ Hạ nói: “Này, Phó Diệc Phàm. Anh sắp làm bố rồi.”
Sau khi xem đoạn video, Tống Vân Thùy cười gượng. Quả nhiên dù là em gái cùng cha khác mẹ hay em gái con của người chồng sau của mẹ đi chăng nữa đều thích cướp sau lưng cô.
Thôi bỏ đi, cô ấy thua rồi.
Thua hoàn toàn rồi.
Tống Vân Thùy cũng không muốn tính toán mấy chuyện này nữa, dù sao ngày đó Phó Diệc Phàm cũng đã nói rõ với cô rồi.
Anh không có ý gì với cô cả. Có lẽ là đàn ông đều thích những người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối như Tống Khả Như và Tân Sơ Hạ.
Đáng tiếc Tổng Vân Thủy không phải là một người phụ nữ nhỏ bé và càng không thể trở thành một người phụ nữ nhỏ bé đối với một người đàn ông.
Nhưng ngày hôm qua Phó Diệc Phàm hy vọng rằng cô sẽ giúp thì cô ấy vẫn giúp.
Sau nhiều lần tiến hành việc thuyết phục các cơ trưởng sắp từ chức, Tống Vận Thùy đã ghi lại yêu cầu của họ vào sổ tay, sau đó chuyển cho trợ lý Thang Hưng Hiền của Phó Diệc Phàm.
Khi Phó Diệc Phàm nhận được bản ghi chép, anh hơi kinh ngạc vì anh nghĩ Tống Vân Thùy sẽ không giúp nhưng không ngờ Tống Vân Thùy vẫn giúp.
Các yêu cầu mà các cơ trưởng đưa ra đều nằm trong phạm vi hợp lý. Chắc chắn trong chuyện này, Tống Vân Thùy đã phải vận dụng võ mồm không ít.
Sau khi “cuộc khủng hoảng” từ chức được giải quyết thì Tổng Vân Thùy tiếp tục ở lại công ty Vân Hàng kề vai sát cánh cùng mọi người và làm tốt nhiệm vụ của một cơ trưởng.
Đôi khi, cô cũng tình cờ gặp Phó Diệc Phàm trong công ty. Tống Văn Thùy chỉ lễ phép chào Phó Diệc Phàm: "Chào chủ tịch Phó” Phó Diệc Phàm cũng chỉ lịch sự đáp lại bằng lời chào. Hai người hoàn toàn chỉ là quan hệ giữa sếp và nhân viên, cứ thế lướt qua nhau. Hôm nay Tống Vân Thùy được nghỉ và cố về biệt thự của nhà họ Tân và tình cờ gặp lại Tần Sơ Hạ.
Phải nói rằng gần đây Tần Sơ Hạ rất chăm chỉ quay về biệt thự nhà họ Tần nhưng lại đặc biệt chọn đúng ngày Tống Vân Thùy được nghỉ mà trở về.
Tống Văn Thùy nhìn thấy Tân Sơ Hạ đang cầm một thùng kem ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách thong thả ăn. thì cô kéo theo chiếc vali nhỏ của mình, bước qua cô ta một cách bình tĩnh và rất ra dáng chị cả: “Giai đoạn đầu mới mang thai tốt nhất không nên ăn kem. Không tốt cho sức khỏe.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.