“Này, Phó Diệc Phàm” Trong đám đông, Tần Sơ Hạ gọi đích danh tên của Phó Diệc Phàm và ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.
Khi Phó Diệc Phàm nhìn thấy Tân Sơ Hạ thì Tân Sơ Hạ vẫy tay với anh và nở một nụ cười cợt nhả với anh.
“Tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Tần Sơ Hạ nói tiếp.
Phó Diệc Phàm ra hiệu với Thang Hưng Hiền là trợ lý bên cạnh và ngay lập tức Thang Hưng Hiền ra nghênh đón Tần Sơ Hạ.
Sau đó, Phó Diệc Phàm cất bước rời khỏi đó.
Tần Sơ Hạ vừa định đuổi theo nhưng đã bị Thang Hưng Hiền ngăn lại.
“Thưa cô, ý của chủ tịch của chúng tôi là anh ấy đang rất bận nên không rảnh để đón tiếp cô. Cô vẫn nên về trước đi a" Thang Hưng Hiền ân cần thuyết phục.
Nhìn Phó Diệc Phàm càng lúc càng đi xa mà người đàn ông trợ lý trước mặt lại chặn đường nên Tân Sơ Hạ liền hét lên: “Này, Phó Diệc Phàm. Anh sắp làm bố rồi.”
Tiếng hét của cô đã khiến cả hội trường bỗng nhiên trở nên yên lặng. Phía trước, Phó Diệc Phàm cũng dừng lại. Lúc này, Thang Hưng Hiền nhìn xuống bụng của Tân Sơ Hạ với vẻ không tin. Tần Sơ Hạ thấy Thang Hưng Hiền nhìn cô ta thì vội vàng đưa tay ôm bụng và tức giận nói: "Anh nhìn cái gì mà nhìn?”
Không biết từ khi nào, Phó Diệc Phàm đã đi về phía Tần Sơ Hạ và lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Tôi có chuyện riêng muốn nói với anh.”
Tần Sơ Hạ thẹn thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810568/chuong-943.html