“Anh gửi bảng chuyến bay của cô ta cho tôi!” Phó Diệc Phàm lạnh nhạt ra lệnh.
Thang Hưng Hiền nghe vậy gật đầu, rồi cầm lấy máy tính bảng gửi một phần bảng chuyến bay của Tống Vân Thùy vào điện thoại của Phó Diệc Phàm.
Phó Diệc Phàm sau khi nhận được tin nhắn liền mở ra xem, sau đó trong lòng đã có cân nhắc bèn nói với Thang Hưng Hiền: “Anh đi làm việc trước đi!”
“Vâng, chủ tịch!” Thang Hưng Hiền cúi người lùi ra. Còn lại mình Phó Diệc Phàm, anh nhìn bảng chuyến bay, trong lòng lập tức cũng có một biện pháp. Chín giờ rưỡi tối.
Sau khi kết thúc lịch bay hôm nay, Tổng Vân Thùy kéo vali da nhỏ bước ra từ cửa lối đi dành cho nhân viên, sau đó thì bị tiếng “bíp... bíp” đột ngột của kèn xe hơi hấp dẫn sự chú ý. Cô ta bên ngoài nhìn theo hướng âm thanh phát ra thì thấy
một chiếc xe jeep màu đen đậu ở ven đường, ngay trước mặt, còn có cả một người đàn ông đẹp trai mặc vest mang giày. da đang đứng dựa vào đầu xe.
Lúc nhìn thấy Phó Diệc Phàm, Tống Văn Thùy cũng thoáng giật mình... vì cô ta không lường được người đàn ông này vậy mà lại chủ động đến tìm mình.
Phó Diệc Phàm thì chủ động đi về phía cô, bước chân vững vàng, một bộ đồ vest cũng bị anh mặc ra khí chất quân nhân, hiên ngang mà hùng dũng.
“Cô Tống, tôi muốn mời cô cùng đi ăn khuya với tôi!” Phó Diệc Phàm sau khi đi tới trước mặt Tổng Vân Thủy thì chủ động đón lấy vali da nhỏ trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810565/chuong-940.html