"Sơ Hạ, mày nghe rõ cho tao! Chỉ có Vân Thùy mới có thể gả cho cậu chủ nhà họ Phú, còn mày, đừng có mơ tưởng!" Tần Vũ Bảo mắng.
Tần Sơ Hạ không cho là đúng mà tức giận đáp trả Tần Vũ Bảo: "Tôi thì ngược lại không muốn làm theo ý muốn của mấy người đấy!"
“Tần, Sơ, Hạ!” Tần Vũ Bảo không khỏi tức giận đến nỗi kêu cả họ tên.
Tần Sơ Hạ che má, không nhìn ông bố Tần Vũ Bảo của mình thêm một giây nào nữa, tâm tàn ý lạnh một mình chạy lên lầu.
Tân Vũ Bảo lại an ủi Tống Vân Thùy: "Vân Thùy, con đừng lo lắng, chú sẽ không để cho chuyện hôn nhân của con với con trai nhà họ Phó xảy ra sai sót"
“Chú, cảm ơn lòng tốt của chú. Vừa rồi là con quá tức giận, bây giờ con đã bình tĩnh lại rồi. Nếu Sơ Hạ thực sự thích Phó Diệc Phàm, con nguyện ý thành toàn cho Sơ Hạ” Tống Vân Thùy hít sâu một hơi, bình tĩnh hòa nhã nói.
Trái tim cô mệt mỏi, thực sự rất mệt mỏi rồi.
Nếu Tân Sơ Hạ muốn tranh Phó Diệc Phàm với cô ta, vậy thì cứ để cho cô ta tranh là được.
Cô không quan tâm nữa...
Tống Văn Thùy cảm thấy chán nản rũ mi mắt xuống, cúi đầu nói tiếp: "Con mệt rồi, con lên nghỉ ngơi đây. Sáng mai con còn có chuyến bay"
Tống Văn Thùy nói xong thì một mình đi lên lầu.
"Vân Thùy..." Tổng Thiên Thanh đau khổ nhìn con gái mình, ủ rũ giải thích với Tần Vũ Bảo: "Bảo, Vân Thùy không có ý định cãi nhau với Sơ Hạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810557/chuong-932.html