“Bên nghĩa trang, cậu có cần cấm người đến một chút không?” Nhiên Hoàng Minh lại hỏi.
“Không cần đâu” Đôi mắt đen láy của Phó Quân Tiêu dần trở nên sâu hơn.
Nhiên Hoàng Minh nhìn Phó Quân Tiêu, hai người họ đã coi như là ngầm hiểu ý nhau, ông ta nói: “Lúc quay về, tớ sẽ tìm cơ hội đưa Kỳ Anh đi gặp bác sĩ tâm lý”
“Được.” Phó Quân Tiêu đáp.
Nhiên Hoàng Minh lại nói: “Người của tổ tình báo nói, bên cậu chủ nhỏ của nhà họ Minh đã có động tĩnh, hình như cậu ta định dựa vào thế lực nào đó, muốn âm thầm xử sạch thể lực bên nước M. Chúng ta thờ ơ đứng nhìn, hay là.”
"Sao thằng nhóc đó lại đột nhiên có động tĩnh? Phó Quân Tiêu lại nhíu mày.
Nhiên Hoàng Minh thở dài, đáp: “Cậu chủ nhỏ của nhà họ Minh cũng đã đến nghĩa trang. Tớ nghĩ tám chín phần là muốn âm thầm báo thù cho Mộc Miên”
"Ai tung tin ra vậy?” Phó Quân Tiêu nghiêm nghị hỏi.
Nhiên Hoàng Minh khẽ nhún vai, đáp: “Chuyện này tớ cũng không rõ, nhưng với thể lực hiện giờ của cậu chủ nhà họ Minh, muốn điều tra chuyện của Mộc Miên, đối với cậu ta có lẽ cũng chỉ 3 phải là một chuyện khó”
“Cậu ta đã điều tra được kết quả gì?” Phó Quân Tiêu trầm ngâm, hỏi.
Nhiên Hoàng Minh bình tĩnh đáp: “Kết quả mà đám người đó nghĩ.”
Phó Quân Tiêu rơi vào trầm tư: "..”
Nhiên Hoàng Minh không khỏi thở dài, nói: “Haizz, cậu có nên đi đánh tiếng một chút không? Con gái của George vẫn đang ở trong nước, hình như cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810516/chuong-891.html