Sau khi quyết định đủ nhóm năm người, Minh Tư Thành giao cho Nhiên Mộc Miên một quyển từ điển thuật ngữ IT cực dày. “Anh thấy tiếng Anh của em rất tốt, cho nên cái này sẽ không làm khó được em đâu ha?” Minh Tư Thành hiểu ý cười cười. Tất nhiên Nhiên Mộc Miên cũng không muốn bị anh coi thường, ôm từ điển vào ngực cười nói: “Đương nhiên, hoàn toàn không thành vấn đề” Qua một đêm đấu tranh tư tưởng, cuối cùng cô cũng thông suốt rồi. Mặc dù cuộc đời của mình bị bố sắp đặt, nhưng ít nhất bố cũng vì muốn tốt cho cô. Bây giờ mà nói, cô cảm thấy nam sinh Minh Tư Thành rất tốt. Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái cũng phụ họa theo: “Bỏ chữ “hoặc” đi, đưa một đôi về hén!” “..” Nhiên Mộc Miên cạn lời rồi. Đám bạn này xấu ghê! Nhiên Mộc Miên bĩu môi, thầm nói: “Bản thân tớ cũng là “em bé” mà” Minh Tư Thành ngồi ở vị trí lái xe bên cạnh chỉ cười không nói. Sau khi đến nhà trọ, Trương Hùng Cường, Hình Quốc Bảo và Trọng Quân Kiệt bắt đầu bận bịu cài đặt máy tính để bàn trong phòng. Minh Tư Thành thì mang đồ đạc của Nhiên Mộc Miên lên phòng ngủ. Nhà trọ ở một người cho nên chỉ có một phòng ngủ. Nhiên Mộc Miên tò mò hỏi: “Em ngủ trong phòng thì các anh ngủ ở đâu?” “Không phải tầng trên còn một đài quan sát à? Bốn người bọn anh ngủ trên đó.’ Minh Tư Thành cười đáp lại, dừng một chút lại bổ sung: “Phòng có khóa trong, nếu như em không yên tâm thì buổi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]