Sau khi Lãnh Diệc Phàm nghe thấy những lời này của cô ấy, anh không hề tức giận, trái lại còn điềm tĩnh trả lời: “Có lẽ vậy!”.
“Sau khi kết hôn, nếu thu nhập giữa hai vợ chồng cách biệt quá lớn, đặc biệt lượng của vợ cao hơn chồng rất nhiều, tâm lý của người vợ sẽ không ít thì nhiều không được cân bằng. Ô không, tôi không thể vơ đũa cả nắm, tôi nói chính mình vậy. Tâm lý của tôi sẽ không được cân bằng. Bởi vì tôi sẽ không chịu nổi chuyện chung sống cả đời với một người đàn ông có mức lương thấp hơn của mình. Ngoài ra, tôi nghe nói rằng ông cố của anh vẫn còn sống, đang mong được ôm chắt. Nhưng, tôi định ít nhất phải tới bốn mươi tuổi mới có thể cân nhắc chuyện sinh con” Tống Vân Thùy nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ..
Lãnh Diệc Phàm đã hiểu rõ ý của Tống Vân Thùy, anh ấy nở nụ cười hiểu ngầm: “Ý cố Tổng là hai chúng ta không hợp nhau, đúng không?”
“Đúng vậy.” Tống Vân Thùy gật nhẹ đầu, lại nói thêm một câu: “Thật ra, anh trông rất điển trai”
“Cảm ơn” Lãnh Diệc Phàm lễ phép gật đầu, cũng nói thêm một câu: “Cô cũng rất được.”
“Vậy cuộc hẹn của hai ta kết thúc ở đây, lát nữa tôi còn có một chuyến bay phải đi, tôi đi trước” Tống Vân Thùy đứng dậy, mỉm cười với Lãnh Diệc Phàm.
Lãnh Diệc Phàm gật đầu một cái, cũng đứng dậy theo, nói: “Tôi tiễn cô”
“Không cần, tôi tự lái xe qua đây, tiện hơn ngồi taxi nhiều” Khóe miệng Tống Vân Thùy khẽ nhếch lên, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/810383/chuong-757.html