“ồ!” Nhiên Mộc Miên không tập trung đáp lại một tiếng, vốn dĩ muốn nói răng hôm nay còn phải giúp ông ngoại, nhưng ai biết được lời này vừa đến cổ họng đã bị lời nói của mẹ Đồng Kỳ Anh thẳng thừng chặn lại. Lang Khiếu Nhật là người từ phòng thí nghiệm của ông ngoại, cho nên hôm nay khi cảnh sát thẩm vấn, cô không đề cập đến chuyện của Lang Khiếu Nhật. Thứ nhất, cô muốn cảm ơn Lang Khiếu Nhật đã cứu cô, thứ hai, cô muốn bảo vệ ông ngoại. Nhiên Mộc Miên không biết mình làm như vậy là đúng hay sai, vốn dĩ muốn tìm cách chứng thực ở chỗ mẹ Đồng Kỳ Anh, nhưng đổi lại là thái độ xóa sạch quan hệ như vậy của mẹ. “À phải rồi, mẹ đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho con, con có thế mang nó đến trường rồi chia cho các bạn cùng phòng” “Buổi chiều con với Tư Thành cùng về lại trường hả? Chỗ mẹ còn một hộp này cho cậu ấy đi” Đồng Kỳ Anh nói xong lại cúi xuống, lấy ra một cái hộp khác từ trong tủ bảo quản đồ tươi. “Mẹ, mẹ có cảm tình như vậy có phải là coi Minh Tư Thành là con trai của mẹ rồi không?” Nhiên Mộc Miên giảo mồm nói: “Mẹ không sợ anh trai con ghen hay sao?” “Mẹ xem cậu ta như con rể của mình!” Đồng Kỳ Anh nhoẻn miệng cười. Nhiên Mộc Miên méo miệng không lên tiếng nữa, nhưng trong lòng có chút ngọt ngào. Ăn xong bữa trưa, Nhiên Mộc Miên đánh một giấc ngủ trưa, sau khi thức dậy mới bắt đầu thu xếp đồ đạc và chuẩn bị
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]