*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đôi đồng tử của Lý Tự San co rút, lòng hơi chột dạ vì làm chuyện xấu, cô ta trả lời: “Nếu Kỳ Anh không tin tôi, thực ra có thể đi hỏi tổng giám đốc Phỏ. Chuyện này vốn là tổng giám đốc Phó đích thân đưa cô đi làm, nhưng chỉ tiếc là anh ấy quá bận, không thể không ủy thác cho tôi để tôi giải quyết chuyện này”
Thực ra chuyện này cô ta có thể tự đưa ra quyết định.
Lúc đầu cô ta đã đề cập chuyện này với Phó Quân Bác, nhưng Phó Quân Bác không muốn kéo Đồng Kỳ Anh xuống nước, vì thế bây giờ dừng lại ở đây.
Tuy nhiên, chuyện có liên quan đến tự do cá nhân của cô ta và Phó Quân Bác, cô ta không thể không đẩy Đồng Kỳ Anh ra làm kẻ chết thay.
“Tôi thấy hình như trước đây công ty này đang có lãi rồi, vậy tiền lãi kiếm được đầu? Tại sao tôi không nhìn thấy?" Tô Hoài Lan | híp mắt lại, đôi môi đỏ nhếch lên.
| Lý Tư San đột nhiên phát hiện ra, “Đồng Kỳ Anh” này đúng là một kẻ ngốc nghếch mù kinh doanh, nhưng nói đi cũng phải nói | lại, người phụ nữ này hình như rất thiếu tiền tiêu, chẳng lẽ bình thường Quân Bác không cho cô ta tiền tiêu vặt sao?
| “Tiền đương nhiên là nằm trong tài khoản của công ty rồi. Kỳ Anh, có phải cô rất thiếu tiền không?" Một cầu của Lý Tư San đã vạch trần tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/809898/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.