*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó Quân Tiêu nhẹ nhàng gỡ tay Đồng Kỳ Anh ra khỏi cổ mình, sau đó cầm lấy cổ tay cô đặt lên chăn.
Anh vô cùng dịu dàng đối với cô, không muốn quấy rối giấc mơ đẹp của cô.
“Kỳ Anh, ngủ ngon”
Anh yêu em...
Lúc Phó Quân Tiêu vừa định cúi người xuống hôn vào trán cô, nụ hôn chỉ đến giữa không trung anh liền kiềm chế lại.
Thân phận của anh và cô khác xa nhau, anh không thể có suy nghĩ không nên có khác với cô được.
Câu nói này, không biết anh đã tự nhắc nhở bản thân mình bao nhiêu lần rồi.
Nắm chặt hai nắm đấm lại, Phó Quân Tiêu liền đứng dậy rời đi.
Sau khi trở về phòng của mình, Phó Quân Tiêu tháo cà vạt ra, ngay cả đèn trong phòng ngủ cũng lười nhác chả muốn bật, anh cởi chiếc áo vest xuống, tiện tay ném thẳng áo vest và cà vạt lên băng ghế dài cạnh cửa, sau đó vừa cởi cúc áo vừa đi về phía bồn tắm.
Sau khi tắm xong từ nhà tắm đi ra, lúc Phó Quân đang chuẩn bị đi tới giường bước chân bỗng dừng lại.
Tay anh đang cầm khăn mặt lau tóc dừng lại một chút, giống như nhìn thấy thứ gì đó khiến anh cảm cảm thấy chán ghét, cặp lông mày lưỡi mác hơi chau lại.
Thấy có một người đang nằm trên chiếc giường của mình, Phó Quân Tiêu khó chịu cau mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người người đang nằm trên giường của mình.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi/809796/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.