Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đương nhiên!" Lý Tư San hất cằm lên, vô cùng kiêu ngạo trả lời.
"Anh ta làm em, cho nên mới đồng ý ra mặt giúp em, cứu anh khỏi sở cảnh sát sao?" Lý Dạ Lạc không thể không nghĩ đến cách này.
Lý Tư San mấp máy môi, cần răng nghiến lợi trừng anh trai Lý Dạ Lạc một chút: "Anh, sao anh lại có suy nghĩ bẩn thỉu như vậy chứ? Anh cho rằng đàn ông nào cũng giống như anh sao? Chỉ cần là phụ nữ xin thì nhất định phải lên giường với anh?" "Chẳng lẽ không đúng sao?" Lý Dạ Lạc nhịn không được liếc Lý Tư San.
Nói đến phụ nữ, trong trăm ngàn bông hoa, chỉ cần là người mà anh ta nhìn trúng thì chưa có ai mà anh ta chưa hái được.
Mà đoá hoa cho đến nay còn chưa hái được cũng chỉ có "Tạ Liên" ở "Dạ Mị" mà thôi.
Cũng không biết Tạ Liên kia có bị "cậu Nhiên”
làm chưa, cho dù là Tạ Liên bị "cậu Nhiên" xài qua rôi, anh ta cũng muốn ngủ cô một đêm.
Nếu không Lý Dạ Lạc anh ta thật sự nuốt không trôi cơn tức này.
Lý Tư San xoa tay, vung một đấm tới Lý Dạ Lạc.
Dù Lý Dạ Lạc đang suy nghĩ, nhưng vẫn có thế tránh thoát cú đấm của Lý Tư San.
Bởi vậy có thể thấy được, đôi tay của Lý Tư San non mềm đến mức nào.
Ông Lý lại ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách, nhíu mày trầm tư.
Bà Lý không có nhiều suy nghĩ như đàn ông, kêu người giúp việc trong nhà lấy lá ngải để cho con trai mình tắm rửa trừ tà, sau đó lại nhảy qua chậu than để xua đuổi xúi quấy.
Mặc dù Lý Dạ Lạc cảm thấy loại chuyện này quá mê tín, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của mẹ mình.
Mẹ con hai người một trước một sau lên lâu.
Trong phòng chỉ còn lại ông Lý cùng Lý Tư San.
Ông Lý trầm tư một lát, mới nói với Lý Tư San: "Hôm nào, con đi theo bố đến thành phố Cung Huy một chuyển."
"Bố, bố muốn con đi chung với bố đến thành phố Cung Huy làm cái gì?" Lý Tư San tò mò hỏi.
Ông Lý như có điều suy nghĩ trả lời: "Đi tìm ông của Phó Quân Tiêu, bàn vê chuyện đám hỏi của hai nhà”
Lần này, chuyện của con trai ông ta, ông ta bôn ba một ngày một đêm, cầu cửa khắp nơi nhưng không ai đồng ý.
Con gái của ông ta lại chỉ là đi xin Phó Quân Tiêu, con của ông ta liên được thả, điều này cho thấy cái gì? Đó chính là Phó Quân Tiêu có thiện cảm với con gái của ông ta, vậy thì ông ta cần phải cố gắng đánh vào điểm này mà bắt được Phó Quân Tiêu.
Thừa dịp Phó Quân Tiêu còn chưa bị những người phụ nữ khác câu đi, tốt nhất là giữ người con rể này ở trong nhà họ Lý.
Ông Lý vô cùng đắc ý suy nghĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.