Nhìn mấy người đang đi tới gần mình, Liên Kỳ Quang tắt quang não, một tay chống quầy bar, lảo đảo đứng dậy, dùng sức lắc đầu, cố làm đầu óc mình thanh tỉnh. 
“Tiểu mỹ nhân, một người sao? Có muốn các anh đây ngồi chung không?” Một người tiến tới, ánh mắt thèm muốn nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của Liên Kỳ Quang, trong lòng bắt đầu tưởng tượng bộ dáng phong tình của mỹ nhân lúc ở dưới thân mình. 
“Khô Mộc! !” Một tiếng thét kinh hãi, Phong Thanh Dương đẩy đám người vọt tới, chắn trước mặt Liên Kỳ Quang, vẻ mặt cảnh giác nhìn ba người đối diện. 
“Khô Mộc!” 
“Khô Mộc! !” 
Khuynh Y cùng Lam Kỳ lúc này cũng tìm tới, nhanh chóng chạy tới. 
“Các người tới rồi?” Liên Kỳ Quang híp mắt, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, nhàn nhạt mở miệng. 
“Tôi nói cậu rốt cuộc uống bao nhiêu rượu rồi hả?” Phong Thanh Dương liếc mắt nhìn đống hỗn độn trên quầy bar, nhịn không được muốn che mặt. 
“Ngô, uống ngon lắm a.” Liên Kỳ Quang chậc lưỡi, giống như đang tìm lại chút dư vị. Chưa từng thấy qua bộ dáng này của Liên Kỳ Quang, ba người có chút choáng váng. 
“U, lại thêm ba em, xem bộ dáng, hẳn chim non chưa nếm trải chuyện đời đi?” Ba kẻ kia nhìn đám Khuynh Y, cười to. Ánh mắt lòe lòe tỏa sáng đánh giá từ trên xuống dưới, ý tứ trong đó khỏi cần nói cũng biết. 
“Phi!” Khuynh Y phun một ngụm, lửa giận phừng phừng trừng đám người, ghê tởm dâng trào trong lòng làm cô hận không thể làm thịt bọn họ: “Một đám biến thái, mau cút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-co-thai-roi/1344324/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.