“Anh nói cái gì!” Lê Ngọc mở to mắt, không thể tin nổi nhìn Viên Linh. 
“Boss bảo nhóc hãy rời khỏi căn cứ.” Viên Linh không để ý tới gương mặt tái nhợt của Lê Ngọc, bình tĩnh lập lại mệnh lệnh của Hạ Hầu Thiệu Huyền. 
“Không! Này không phải sự thật!” Lê Ngọc lắc đầu, liên tục lùi về sau, gương mặt tràn đầy hoảng sợ. Anh trai cậu đã chết, không có dị năng, giờ lại không còn căn cứ che chở, cậu sẽ sống không nổi. Không được! Cậu không thể rời khỏi căn cứ, tuyệt đối không thể! ! 
“Tôi muốn gặp anh Hạ Hầu, tôi muốn gặp anh Hạ Hầu! ! Anh ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy, sẽ không! !” Lê Ngọc rống to, hệt như phát điên mà bổ nhào về phía Viên Linh, nhưng ngay lập tức bị hai binh lính phía sau ngăn lại. 
Nhìn Lê Ngọc phát điên, Viên Linh khẽ nhíu mày. 
“Lê Ngọc, tôi đã từng nói, nhóc đừng đánh chủ ý lên chị dâu, cả căn cứ có ai không biết tầm quan trọng của chị dâu? Chị dâu là điểm mấu chốt của boss.” 
“Đều tại kẻ đê tiện kia! Tôi muốn giết nó! Là nó mê hoặc anh Hạ Hầu! ! Tôi biết, tôi biết nhất định là nó phân phó các người làm vậy đúng không! ! Các người đều bị nó mê hoặc rồi, đê tiện, đê tiện! !” Lê Ngọc mất hết lí trí, điên cuồng gào lên. 
“Anh Hạ Hầu! ! Cứu em với! Tiện nhân kia muốn giết em…” 
“Chết đến nơi còn không biết hối cải.” Viên Linh hừ lạnh: “Kéo ra ngoài, không cho phép tới gần căn cứ.” 
“Vâng!” 
“Đê tiện! Tao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-vo-ngai-co-thai-roi/1344313/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.