"Anh cứ thề* rằng khi có tu vi cao sẽ không gây hại cho tui là được rồi." Du Cẩn Lật cười nói.
(*): Tui sẽ để nguyên thề cho nó thuần việt nha, phát thệ gì gì đó hôm qua mọi người đừng để ý.
Thật ra cậu tin tưởng người trước mặt này, vì cậu tin tưởng con mắt nhìn người của mình, có điều sư phụ và sư huynh đã dặn dò hết rồi, nếu không làm theo thì sau này bọn họ mà biết sẽ tức giận.
Tuy cậu không biết về sau còn được gặp lại sư huynh với sư phụ không nhưng bọn họ đã để lại lời dặn dò, cậu cũng phải tuân theo.
"Tôi, Giang Mặc Thịnh, lấy vinh dự Giang gia thề, về sau sẽ bảo vệ chu toàn cho Du Cẩn Lật, không để cậu ấy phải chịu một chút tổn thương nào cả, nếu làm trái sẽ tan xương nát thịt!" Giang Mặc Thịnh nghiêm túc nói, sau đó liền thấy ánh sáng bốn phía lấy giường làm trung tâm nổi lên tạo thành một đồ án phức tạp, vận chuyển xung quanh anh một hồi rồi biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.
Đây là tiêu chí thành lập lời thề, bắt đầu từ lúc này lời thề sẽ chính thức có hiệu lực.
Du Cẩn Lật rất kinh hỉ vì cậu không ngờ đùi vàng sẽ thề như vậy, trực tiếp phát lời thề bảo vệ mình chu toàn, vậy có phải nói lên rằng sau này đùi vàng sẽ một mực bảo vệ cậu?
A ha ha... Đúng không hổ là đùi vàng mà cậu vừa ý, thật là toẹt vời quá đê*!
(*): Bổng bổng đát. Vì đây là cách nói dễ thương nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-phu-nhan-la-phuc-than/503957/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.