Có điều Du Cẩn Lật cũng không bị cái khó khăn này đá bay, nếu nơi này không có gia vị, cậu cũng nhất định phải tự mình tìm gia vị để nấu ra món ngon, cậu mới không cần mỗi ngày chỉ có thể ăn thịt nấu bằng nước đâu, chắc chắn sẽ chết đó.
"Mẹ ơi, nguyên liệu nấu ăn này mua từ đâu vậy? Con có thể đi mua chung được không?" Du Cẩn Lật hỏi, chắc là có một chút gia vị mà người ở đây không biết, nói chung là nguyên liệu nấu ăn có rất nhiều loại, ở đây ngay cả kĩ thuật nấu nước đều không có, chỉ sợ là thấy gia vị rồi mà cũng không biết luôn.
Lúc này Du Cẩn Lật vô cùng may mắn, lúc trước sư huynh dẫn cậu đi ăn mỹ thực Hoa Hạ, cậu vì thích nghiên cứu cách làm các món ngon nên bây giờ không những có thể tự mình nấu ăn, hơn nữa hoàn toàn có thể nhận biết một lượng lớn nguyên liệu nấu ăn.
Đương nhiên, một lượng lớn ở đây là chỉ nguyên liệu nấu ăn lúc ở trái đất, còn với nguyên liệu ở thế giới này, Du Cẩn Lật cũng không có tin tưởng gì nhiều, dù sao hình dáng các nguyên liệu ở nơi này khác biệt rất lớn ở trái đất, chỉ có thể đi trước nhìn xem.
"Tiểu Lật thích ăn gì cứ nói bọn họ, để bọn họ mua về là được rồi." Kiều Mục Lam nói.
"Mẹ, con muốn đi chung để xem." Du Cẩn Lật mở to đôi mắt lớn, nhìn chằm chằm vào Kiều Mục Lam, tràn ngập chờ mong.
Kiều Mục Lam không cự tuyệt Du Cẩn Lật được, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-phu-nhan-la-phuc-than/503941/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.