Vốn dĩ Du Cẩn Lật cảm thấy bản thân làm đại yêu ngàn năm thì kiến thức kiểu gì cũng phải nhiều hơn so với nhân loại, nhưng lúc cậu ra khỏi Du gia, sau khi nhìn thấy xe bay đầy trời, vẻ mặt đều là kinh ngạc mộng bức.
Cậu cứ tưởng mình không cẩn thận đoạt xá cơ thể của người khác, chờ cậu trả hết nhân quả cho cơ thể này là có thể đi tìm sự phụ và sư huynh, nhưng bây giờ nhìn cuộc sống nơi đây hoàn toàn khác xa so với thế giới bên kia khiến cả người có chút phản ứng không kịp.
Cuộc sống lúc trước của cậu ở địa cầu, tu giả ngày càng ít đi, sau lúc xuất hiện đất nước đã có quy tắc không thể thành tinh, mặc dù cậu thành tinh sau khi đất nước xuất hiện nhưng vì có sư phụ rất lợi hại nên cậu vẫn không bị sao cả.*
(*): Đoạn này tui cũng không hiểu rõ, theo tui nghĩ thì bạn Du Cẩn Lật đã sống trước khi đất nước xuất hiện, thời gian sau khi có đất nước thì có quy tắc không thể tu luyện thành tinh được, nhưng cậu nhờ có sư phụ mà vẫn có thể thành tinh và không bị gì hết.
Hơn nữa, linh khí trên địa cầu cũng ngày càng thưa thớt, không ít yêu tinh phải đi vô nhân gian, bắt đầu học cách sinh sống giống con người.
Thế giới con người thật sự rất kỳ diệu, tuy con người không có linh lực, không có phép thuật nhưng lại có có nhiều đồ vật mà yêu tinh không biết, với lại không dựa vào linh lực lại có thể bay được lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-phu-nhan-la-phuc-than/503926/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.