Cuối cùng thì ngày cậu mong chờ cũng đến, ba ngày trước đó đã có không ít trường quân đội đến đây lập điểm tuyển chọn.
Lữ Băng hiển nhiên là vượt qua sát hạch vì tư chất của hắn vốn thông minh hơn người, tin chắc chỉ cần hắn nổ lực thì ngày đạt thành danh hiệu thiết kế sư đại tài cũng không còn xa nữa.
Còn Tư Không Chiến trước đó đã được Liễu Thanh Phong làm công tác tư tưởng rất triệt để nên đã không còn lo lắng gì nữa, cậu theo dòng người rồng rắn xếp hàng.
Lần này có hơn chục trường quân đội cùng tuyển học viên, nhưng được mong chờ nhất vẫn là trường quân đội Vương tinh.
Cậu gặp không ít người quen, nhưng một câu đâm chọt họ cũng không có cửa nói, vì bại tướng thì có tư cách gì chê bai người khác. Đa phần họ là con nhà khá giả, được học hành, tiếp thu huấn luyện từ bé cho nên năng lực rất cao. Một số người thì lỗ mũi hướng lên trời nên cứ huênh hoang, giọng điệu chậm chích rất khó nghe nhưng mà bây giờ cậu đã mười tám chứ không phải trẻ nít ba tuổi, chẳng hơi đâu nghe để ý làm gì.
Tuỳ theo danh tiếng mà mỗi trường có yêu cầu khác nhau, riêng với trường Vương Tinh thì yêu cầu gen phải từ cấp B, trong khi gen của cậu hình như có hơi cao nên đã được cha tiêm thuốc ức chế, còn thể thuật phải đạt cấp mười lăm, tinh thần lực cấp A. Nói chung những cái này cậu đều đạt, tinh thần lực cũng là cấp A đỉnh phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-lai-bi-vo-duc-sao/2574188/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.