2 ngày sau... Nhâm Phó Hạ và đoàn người trong công ty vào 9 giờ đã đặt chân tới sân bay quốc tế nước Niên. Vừa tới khu sảnh chờ đoàn người cô bắt đầu bị bao vây bởi đám fan của Lục Hoàng Thiệu.
Cảnh tượng ồ ạt đông đúc, Nhâm Phó Hạ vất vả cùng những đồng nghiệp khác chen chúc dẫn đường. Lục Hoàng Thiệu, hắn cười tươi thả giông đống hành động khiến cho đám nữ nhi xỉu úp xỉu đao.
Bon chen tới bên ngoài thấy vài chiếc xe đang trực chờ sẵn, Nhâm Phó Hạ tường rằng sẽ thoát ngay khỏi đám đông này thôi, ai đâu ngờ vừa rời khỏi toa sảnh, bên ngoài mới là tấn người tràn vào. Các vệ sĩ, dẫn viên đồng loạt bị xô đẩy, hàng sao bên trong dần chật hẹp mà cũng xô xát theo.
"Chết tiệt, đời mình chưa từng phải theo ai mà khổ lao như vậy. Cứ đà này tới buổi trình diễn muộn mất."
Nhâm Phó Hạ bất lực trước tấn người này, cô cúi gầm mặt thở dài mà không thấy hơi. Vượt quá tầm lực của cô rồi, cánh tay đang dần muốn lìa khỏi cơ thể vậy.
“Vợ Chung Ngụy, cô thấy mệt không?”
Giọng nói âm ẩm vang bên tai Nhâm Phó Hạ giật mình mở mắt ngẩng đầu nghiêng nhìn, khuôn mặt điển trai của Lục Hoàng Thiệu đập vào cặp mắt cô, Nhâm Phó Hạ thở một hơi mệt mỏi, nghiến răng nói: “Anh nhìn mà không thấy sao?”
“Chậc chậc... nào mọi người, anh có buổi trình diễn ở đây. Điều mà anh mong muốn từ mấy tháng nay các em có thể nhường đường được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/3081487/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.