Tan làm rồi. Nhâm Phó Hạ đang dọn đồ đầu óc còn đang trống rỗng bỗng cô lại thầm nghĩ tới Chung Ngụy, anh ta giờ đang ở đâu?
Ba ngày làm đám cho chị cả cô không cho phép anh tới gần mình, vả lại cô cũng không có về Chung gia. Không biết anh ta giờ đang làm gì.
“Tiểu Hạ ơi...”
Giọng nói của nam nhân có chút ngiêm chỉnh vọng tới, nhưng Phó Hạ nghe lại cảm thấy sến sẩm. Quay mặt ra nhìn thì thấy ngay Lục Hoàng Thiệu, dáng vẻ anh ta tự cao tự đại mặt mũi đẹp đẽ chỉnh trang nghiêm túc đi tới.
Đã mấy ngày không gặp anh ta, bây giờ lại gặp chắc không phải lại là câu chuyện bảo cô làm em gái nữa chứ? Hay nói cô có sắc nên đi tham gia cuộc thi nào đó hoặc làm thử diễn viên?
Quay lại nhìn thấy vẫn còn mấy đồng nghiệp chưa về mà mắt đang sáng chưng chẳng khác gì ánh mặt trời, Phó Hạ bị doạ sợ liền cầm lấy túi chạy một mạnh ra ngoài.
Chạy ra hành lang chưa lâu cô đã nghe thấy mấy tiếng của các đồng nghiệp.
“Hoàng Thiệu ca khoan đi, cho em xin chụp một tấm hình được không ạ.”
Có người giữ chân rồi chắc tên sao sáng đó không đuổi cô được đâu, Phó Hạ cảm thấy trong lòng an tâm.
Bịch...
Va vào ai đó rồi! Cô được nguời đó giữ chặt, tuy không đau nhưng Phó Hạ lại thấy hoang mang, cô quay đầu lại.
“Hạ Hạ, em không sao chứ?”
Nhâm Phó Hạ bất ngờ, Hoàng Giả Ninh vậy mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/2644987/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.