Cả buổi cuối cùng Chung Ngụy cũng chịu mặc áo.
Nhìn chiếc áo sơ mi trắng tinh kia Nhâm Phó Hạ không ngừng nghĩ tới cơ bụng của Chung Ngụy, sau lớp áo đó là sự cường tráng, cứng chắc của người đàn ông này.
Nhâm Phó Hạ tự thấy đây chính là của hiếm mà trời vứt xuống cho cô.
Không những có thể hình, sắc, tính tốt mà lại giàu có.
Đời này cô không nghĩ mình sẽ gặp gỡ và yêu một người đàn ông hoàn mỹ như vậy.
“Anh mặc như vậy có ổn không bé cưng.”
Chung Ngụy hơi bồn chồn hỏi.
Đây là style mà Chung Ngụy chọn trong tất cả những bộ mà Phó Hạ đưa ra, bao nhiêu bộ đẹp Chung Ngụy không muốn mà lại chỉ muốn chiếc áo trắng này và chiếc quần âu đen.
“Không tệ, rất giống người làm kinh doanh, giờ khoác thêm cái áo là được. Bên ngoài cũng khá lạnh rồi đó.”
“Anh biết rồi.”
“Mà em tính mặc như vậy ra ngoài sao?”
Vẫn là bộ đồ sáng nay Phó Hạ mặc, là một chiếc quần vải và chiếc áo vải cổ đen.
“Có gì sao?”
Không có gì, chỉ là... Chung Ngụy thấy không vui thôi.
Hình dáng cơ thể của Phó Hạ giống đồng hồ cát, quần vải Chung Ngụy thấy không khó chịu rồi, nhưng chiếc áo len cổ lọ lại là vấn đề khiến cho anh không vui nhất.
Áo ôm vào thân thể của Phó Hạ, thành ra nhìn eo cô rất gọn nhỏ, còn hai bên ngực, ôm vào trông rất tròn và to to. Điều đó làm Chung Ngụy không vui, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/2644961/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.