Sau chiến tranh kết thúc.
Không lâu sau đời sống của đất nước Việt Đắc Kì ổn định lại. Vùng lãnh thổ mở rộng và, còn có một quốc gia to lớn làm chỗ dựa.
Sau một năm nền kinh tế ổn định, phát triển lại.
Những tàn tích, tàn lụi sau cuộc chiến tranh hơn 14 ngày, nay đã biến mất.
Thay vào đó là những công trình kiến trúc hiện đại đang và đã xây dựng.
2 năm sau, cuộc sống của toàn dân ở đất nước này đã trở về trạng thái bình thường.
Người yêu đương, người kết hôn, người làm việc.
Không còn phải vướng bận lo lắng rằng sẽ xảy ra khủng hoảng chiến tranh thêm nữa.
Đám cưới của tôi và anh ấy cũng được diễn ra vào ngày hôm nay.
Ngày 10 tháng 2 vào mùa xuân, là một năm tốt.
Tôi cũng biết mình là người hạnh phúc nhất thế giới này.
Váy cưới tôi mặc trên người trắng khiết, chồng tôi đứng bên cạnh mặc bộ quân phục. Hai tay đan chặt lại.
Bên cạnh tôi có bố mẹ, bạn thân và đồng nghiệp. Phía chồng tôi thì có bạn thân của anh ấy và có thêm những đồng nghiệp khoác lên bộ quân phục như anh, nhìn rất uy nghiêm.
Cảm giác này tôi biết hiện tại tôi là người hạnh phúc nhất, ngày mai rồi cả sau này.
“Bà xã, tai anh có khiếm khuyết rồi, nếu một ngày em gọi mà anh không trả lời, có giận, muốn chia tay anh thì em nên nhớ! Đã kết hôn với anh rồi sẽ không có chuyện ly hôn được đâu.”
Ông xã của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-ngai-cho-em-mot-tinh-yeu/2644910/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.