Editor: Thơ Thơ
Chương Diệc không nói gì, chôn mặt ở trong đầu gối, vai khẽ run.
Chu Dĩ Nam mẫn cảm nhận ra được tín tức tố trên người anh biến hóa, anh ôm lấy vai Chương Diệc, mềm nhẹ nói: "Tiểu Diệc, chúng ta đi về trước."
"không phải anh không muốn em sao, tại sao còn muốn quản em?" giọng nói Chương Diệc rầu rĩ.
"anh cũng không nói không muốn em." Chu Dĩ Nam giống như quyết tâm đặt lễ đính hôn, anh nâng mặt Chương Diệc lên, trịnh trọng mà thâm tình nhìn vào bên trong ánh mắt anh: "Là lúc trước anh quá tự cho là phải, chưa từng có chân chánh đứng ở góc độ của em cân nhắc qua, xin lỗi."
"Sau đó thì sao?" viền mắt Chương Diệc đỏ bừng nhìn anh.
"Tiểu Diệc, trở lại anh lại nói với em tốt hay không tốt? Nơi này có thú hoang qua lại, không thể ở lâu." trên người Chương Diệc toả ra Tín tức tố Omega càng ngày càng ngọt ngào dụ người, Chu Dĩ Nam vốn không muốn để cho anh ở nơi có người đàn ông khác thêm một giây.
"Ừm." Chương Diệc coi như tỉnh táo, cùng anh trở về Chu trạch. Vừa vào phòng ngủ, hai chân anh liền nhũn ra, vô lực víu ở trên người Chu Dĩ Nam.
"Nóng quá..." đầu Chương Diệc cọ ở ngực Chu Dĩ Nam, hai cái tay vô ý thức gỡ bỏ áo sơ mi của chính mình.
"Anh kêu thầy thuốc lấy ức chế tề lại đây." Chu Dĩ Nam đỡ anh lên giường, liền cởi giày và tất cho anh. Anh biết đây là Chương Diệc đến thời kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520689/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.