Sau bức tường Pha lê, một bóng dáng quân trang ngồi ở xe lăn nhìn hạm phi hành bỏ neo bên trong bến cảng xa xa, qua nửa giờ, thân thể của anh đều không có động đậy, giống như một pho tượng.
"Anh Dĩ Nam, chúng tôi cần phải đi, buổi chiều phải giải phẫu." giọng Mộ Dung Hàm ôn nhu vang lên ở phía sau.
Chu Dĩ Nam vẫn nhìn về phía bến cảng, "Đợi thêm một chút."
Mộ Dung Hàm nhìn gò má anh ưu mỹ mà tái nhợt, khẽ thở dài: "Anh Dĩ Nam, tôi không hiểu, nếu anh không bỏ xuống được, tại sao không nói cho anh ta biết chân tướng?"
Chu Dĩ Nam lắc lắc đầu, "Anh ta phải chịu đựng nhiều lắm, tôi không thể lại để cho anh ta có gánh nặng trong lòng."
"Nhưng mà, anh như vậy liền giao anh ta cho những người khác sao?"
Nghe Mộ Dung Hàm nói, Chu Dĩ Nam cúi đầu cười cười, mang theo vài phần thảm đạm, "Có lẽ, đây mới là kết quả tốt nhất..."
"các vị lữ khách tôn kính, xin mời đi tàu hàng không hoàn vũ, hạm phi hành sắp cất cánh sau mười phút nữa, xin các vị lữ khách thắt chặt dây an toàn cũng xem an toàn trên màn ảnh lưng ghế dựa..."
Chương Diệc không yên lòng nghe phát thanh công cộng trước khi cất cánh, anh liếc mắt nhìn tầng mây dày đặc ở ngoài cửa sổ mạn tàu, sau đó kéo ván che chưa sơn xuống, đeo cái che mắt ngủ.
Giấc ngủ này liền ngủ ba tiếng, lúc mở mắt ra, đèn tường hạm phi hành đều đã sáng lên, tiếp viên hàng không là người máy nữ đẩy xe đẩy phân phát bữa tối.
"Tiên sinh, ngài muốn ăn phần món ăn nào?" nụ cười ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không đưa thực đơn cho anh. Thơ_Thơ_ddlqd
"món ăn phần C đi."
"Tốt, đây là hộp đồ ăn của ngài."
Chương Diệc tiếp nhận hộp đồ ăn, mới vừa đặt lên bàn, máy truyền tin trên cổ tay liền tích mà vang lên một chút.
—— Chương tiên sinh, báo cáo kiểm tra sức khoẻ đã phát đến hòm thư ngài, mời ngài kiểm tra và nhận. Nếu như có bất kỳ nghi vấn nào, có thể liên hệ bệnh viện hàng đầu Quân khu...
Chương Diệc lấy máy truyền tin xuống để qua một bên, mở hộp đồ ăn ra cúi đầu bắt đầu ăn cơm, lúc ăn được một nửa, anh nhíu mày, vẫn là đem máy truyền tin cầm trong tay.
Cắt ra màn hình, tiến vào hòm thư, kiểm tra bưu kiện mới, anh đọc nhanh như gió mà đảo qua tất cả bản báo cáo, rất nhanh liền nhìn thấy cái anh quan tâm nhất kia.
Trạng huống tuyến thể: Đã sản sinh biến dị rõ ràng, trình độ tín tức tố vượt quá giá trị Omega bình quân, hiện ra bệnh trạng bên trong ẩn hình Omega...
Đại não Chương Diệc có mấy giây trống không, anh không chớp mắt nhìn hàng chữ kia, tay phải cầm đũa dần dần nắm chặt.
Màn hình bỗng sáng lên, một cái điện báo nổi giữa không trung.
"Chương tiên sinh, ngài thu được báo cáo chưa?"
Cổ họng Chương Diệc giật giật, anh để đũa xuống, nỗ lực để giọng của mình hiện ra không sợ hãi.
"Thu rồi."
"Là như thế này, hội quân ủy vẫn luôn có quy định, nếu như sĩ quan Alpha cao tầng bên trong kiểm tra chữa bệnh xuất hiện tuyến thể dị thường, chúng tôi nhất định phải lập tức đăng báo, hơn nữa trước chuyện Bùi Tịch..."
"anh đăng báo đi." Thơ_Thơ_ddlqd
Đầu kia dừng một chút, rất nhanh lại nói: "Chương tiên sinh, cám ơn ngài thông cảm."
Cắt đứt truyền tin, Chương Diệc nhìn hộp đồ ăn trước mắt còn lại một nửa, cũng mất đi hứng thú tiếp tục ăn.
Anh mở ra ván che chưa sơn, nhìn vũ trụ ở ngoài cửa sổ mạn tàu đen kịt, cảm thấy dòng máu nơi tim sâu xa tựa hồ chậm rãi trở nên băng lãnh.
Từ thể chất Alpha biến thành Omega, không chỉ mang ý nghĩa anh không còn cách nào trở lại hạm đội thứ ba, còn mang ý nghĩa anh lùi lại cư hạng hai đều biến thành hy vọng xa vời, sau đó anh coi như trở lại quân đội, mặt trên cũng chỉ có thể phân anh đến một chức quan văn nào đó không hề trên cương vị hàm lượng kỹ thuật, nửa đời sau của anh, sẽ vĩnh viễn sống ở bên trong miệt thị cùng cười nhạo của sĩ quan Beta và Alpha...
Chương Diệc không biết mười mấy tiếng dài dằng dặc này làm sao vượt qua. Anh hoàn toàn mất hết khái niệm thời gian, chỉ chết lặng dựa vào trên ghế ngồi, thời gian dài nhìn chằm chằm cảnh sắc ở ngoài cửa sổ mạn tàu.
Hạm phi hành hạ thấp góc độ, vững vàng mà trượt vào quỹ hành tinh liên bang. Kiến trúc Bạch Tháp mang tiêu chí thái biểu trưng không cảng Lôi Nặc đã gần ngay trước mắt, Chương Diệc lại không có nửa phần hứng thú thưởng thức.
"các vị lữ khách tôn kính, chúng tôi đã đến thái không cảng Lôi Nặc, xin mọi người đừng quên đồ tùy thân..."
Chương Diệc nhấc theo rương hành lý, cùng dòng người đi ra cửa khoang cầu pha lê. Mới vừa bước ra cửa phía nam, hai Beta chế phục màu đen liền một trước một sau đi tới.
"Chương tiên sinh, hoan nghênh đi đến mễ thẻ tinh. Tôi là đội phó Bryan đội hộ vệ hoàng gia, đặc biệt đại biểu điện hạ Alan tới đón ngài vào cung." Anh nói là ngôn ngữ ngân hà thông dụng, mang theo khẩu âm liên bang rõ ràng.
"Xin chào, Bryan." Thơ_Thơ_ddlqd
Chương Diệc cầm tay anh. Đáy lòng anh hơi kinh ngạc, tuy rằng trước nghe Alan nói qua sẽ phái người tới đón anh, mà không nghĩ tới sẽ là nhân vật trọng yếu như thế lại đây. Giật mình một cái, rương hành lý trên tay đã bị Bryan nhẹ nhàng đoạt tới. Bryan nhấc ngón tay chỉ xe huyền phù bên cạnh, cung kính nói: "Mời."
Xe huyền phù lái vào trong bóng đêm sâu thẳm, ngoài cửa sổ là kiến trúc và cảnh vật hoàn toàn xa lạ, sau khi lên xe, Chương Diệc không nói một lời. Hai Beta kia càng yên tĩnh, ngay cả hô hấp đều nhẹ nhàng đến cơ hồ không có tiếng động.
"Chương tiên sinh, đã đến." Xe huyền phù đứng ở lối vào hoàng cung, cửa xe vừa mở ra, hai bên liền có cảnh vệ hoàng gia thường trực chào đón.
"Hoan nghênh Chương tiên sinh."
"Alan điện hạ trở về rồi sao?" Bryan hỏi.
"Điện hạ tạm thời chưa có trở về." Một cảnh vệ nói, "Bất quá điện hạ để chúng tôi sau khi nhìn thấy Chương tiên sinh lập tức thông báo cho ngài."
"Ừ, anh đi đi. Tôi mang Chương tiên sinh vào cung."
Hoàng cung đã có gần hai trăm năm lịch sử, toàn thể phong cách cổ điển mà hoa lệ, trong lúc trải qua nhiều lần tu sửa, liền tăng thêm không ít phong cách hiện đại. Bryan nhấc theo rương hành lý của Chương Diệc, đi ở vị trí sau anh nửa bước, vừa dẫn đường vừa giới thiệu với anh bố cục bên trong hoàng cung.
"tầng Phía nam kia thật rất náo nhiệt?"
"Đó là nơi Tra Lý điện hạ ở." trong ánh mắt Bryan lóe lên một tia khác thường, "Điện hạ yêu thích giao hữu, thường thường mời bằng hữu vào cung tụ tập."
Chương Diệc gật đầu, xem ra Tra Lý Lancaster này chính là anh hai của Alan, tin đồn bên ngoài tác phong anh xa hoa lãng phí, yêu thích dâm nhạc, quả nhiên không có nói sai.
Chương Diệc liếc mắt bên kia một cái, rất nhanh thu hồi ánh mắt, mắt nhìn thẳng đi đến hành lang phía Bắc. Thơ_Thơ_ddlqd
Lúc Alan thu được cảnh vệ truyền tin, đang cùng mấy tâm phúc mở hội.
"đại hội toàn dân biểu quyết vào hai tháng sau, điện hạ mới vừa thắng sơ tuyển trong đảng, có thể thông qua phương thức tuyên truyền dày đặc hơn tiến một bước mở rộng ưu thế, đoàn cố vấn đề nghị là —— "
"Hôm nay chỉ tới đây thôi." Alan liếc mắt nhìn đồng hồ, con ngươi xanh biếc lóe lên ánh sáng hưng phấn, "Cái vấn đề này sau hội nghị chúng ta tiếp tục thảo luận."
"Điện hạ..." Một Alpha lộ ra biểu tình nghi hoặc, đây vẫn là lần đầu tiên, Alan bởi vì việc tư mà gián đoạn hội nghị.
"đặt trước bánh ga tô nhân hoa quả ăn khuya cho các người, các người từ từ ăn, tôi đi trước." Không kịp chờ đợi đi ra cửa lớn phòng hội nghị, mới vừa lên xe huyền phù, Alan liền để cảnh vệ lái xe tăng tốc cao nhất.
Đến hoàng cung, Alan cơ hồ là chạy như bay tiến vào gian phòng Chương Diệc. Cậu đặc biệt để Bryan an bài phòng ngủ Chương Diệc ở sát vách cậu, để có thể luôn luôn nhìn thấy anh.
"Diệc!" cậu đi vào phòng ngủ Chương Diệc, trên mặt không che giấu được kinh hỉ.
Trong phòng không có mở đèn, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào, Alan nhìn trên giường nhô lên bóng dáng, kìm chế không được kích động đi tới.
"Diệc, anh đã ngủ chưa?" cậu tiến đến trước giường, theo bản năng thả nhẹ giọng nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]