Editor: Thơ Thơ
Bùi Tịch và Chu Dĩ Nam trầm mặc nhìn nhau, hai người đều không có dự định buông muôi súp ra. Bầu không khí trên bàn ăn nhất thời có chút quỷ dị.
Diêu Mai che miệng, có chút kinh ngạc nhìn tình cảnh này. Chương Liên hơi nhíu mày, tinh quang trong con ngươi bắn ra bốn phía chợt lóe một tia suy tư.
"Ai nha, chuyện múc canh như vậy vẫn để cho em đến đi, sẽ không phiền khách." Chương Hạo đứng dậy điều đình, cậu đoạt lấy muôi súp từ trong tay hai người, liền cầm cái bát mới múc tràn đầy một bát canh sườn cho Chương Diệc, đưa tới bên tay anh.
"Ầy, anh Diệc, uống đi."
Lúc này Chu Dĩ Nam và Bùi Tịch mới ngồi xuống. Chương Diệc đã sớm quẫn bách đến không biết như thế nào cho phải, ở đáy lòng anh cảm kích Chương Hạo hành động, xem chén canh kia đến trước mắt, nhanh chóng bưng bát lên uống từng ngụm lớn, bất quá bởi vì uống quá mau, cuống họng thình lình bị sặc hạt bắp ngô, nhất thời sắc mặt đỏ bừng ho khan vài tiếng.
"Ăn từ từ, trong nồi còn có đây." bàn tay Diêu Mai nhẹ vỗ về phần lưng anh, yêu thương nhìn anh.
Chương Hạo thừa cơ hội tuyệt vời này đánh giá thần sắc hai người đối diện, ừm, trên mặt anh Bùi Tịch ngược lại không có biểu tình gì, bất quá lo lắng bên trong cặp mắt đào hoa kia vẫn tiết lộ một số tâm tư, còn Chu tướng quân, sắc mặt vẫn bình tĩnh, bất quá tay trái đặt ở trên đầu gối lén lút nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-tuong-de-quoc/2520569/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.